Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Loạn Thế Địch Sát - Trận Chiến Sinh Tử - Khương Huyền (FULL)

Thân Đồ Liệt và Thân Đồ Ngọc nhìn nhau, trong lòng hai người đều mừng rỡ. 

 Chuyện mỏ dung tinh không thể giấu được lâu, cuộc đàm phán lần trước giữa Thân Đồ Ngọc và Khương Huyền đã thất bại, một nhóm thủ lĩnh cấp cao của bộ tộc Thân Đồ do Thân Đồ Liệt dẫn đầu đã nhiều lần tổ chức họp bí mật để tìm ra giải pháp, trước mắt có hai ý tưởng, hoặc là kéo dài thời gian phát hiện mỏ dung tinh cho đến tháng sau, giết chết Khương Huyền trên võ đài, hoặc là loại bỏ Khương Huyền trước. 

 Nhưng liên quan đến việc ám sát Khương Huyền, Thân Đồ Liệt và những người khác lại cực kỳ thận trọng. 

 Bởi vì gần đây không biết tại sao Giám sát sứ Lôi Hồng lại ở lại Thổ Thành của bộ tộc Khương thị, việc phái hoặc thuê người đi ám sát một kẻ Bán Bộ Tiên Thiên không khó, nhưng giết Khương Huyền dưới mắt của Giám sát sứ, vậy thì thật sự không coi Giám sát sứ ra gì, rất có thể sẽ chọc giận Giám sát sứ, từ đó dẫn đến họa diệt tộc. 

 Bởi vì chuyện này mà bọn họ đã thương lượng vài lần, không ai dám chắc chắn. 

 Về việc kéo dài thời gian phát hiện mỏ dung tinh, một số thỏa thuận thậm chí đã được thực hiện và đang được đẩy mạnh. 

 Không ngờ lúc buồn ngủ lại có người đến đưa gối đầu. 

 Khương Báo giết chết Khương Huyền, vậy thì đây sẽ là nội chiến trong nội bộ bộ tộc Khương thị! Thậm chí còn không vi phạm luật lệ của hoàng triều! 

 “Được! được được! Tốt lắm!” 

 Thân Đồ Liệt vui mừng nói liền mấy tiếng được, vỗ vỗ vai Khương Báo: “Được! Ngươi là dũng sĩ chân chính! Đi làm đi! Chờ sau khi ngươi giết chết Khương Huyền trở về, ta sẽ thay mặt bộ tộc tiếp nhận ngươi, tuyên bố ngươi chính là dũng sĩ Tán Đạt của bộ tộc ta, không! Ngươi không chỉ là dũng sĩ Tán Đạt mà còn có thể đổi sang họ Thân Đồ, ta sẽ phong cho ngươi một chức trưởng lão!” 

 Khương Báo sửng sốt rồi lập tức mừng như điên. 

 “Đa tạ tộc trưởng đại nhân! Đại nhân người yên tâm, ta nhất định sẽ đem đầu của Khương Huyền về cho người!” Khương Báo rất hưng phấn, trước đây gã khúm núm quỳ lạy Thân Đồ Liệt, bây giờ khi chuẩn bị giết tộc nhân của chính mình lại bày ra vẻ mặt ngạo mạn như thể đã nắm chắc phần thắng: “Hắn chỉ là Bán Bộ Tiên Thiên, ta giết hắn cũng dễ như giết cừu, giết bò!” 

 “Vậy ta sẽ chờ tin tức chiến thắng từ dũng sĩ Tán Đạt của chúng ta, ha ha ha ha!” Thân Đồ Liệt cười lớn vỗ vai Khương Báo lần nữa. 

 Khương Cảnh Thịnh ở một bên cũng bối rối. 

 Gã không biết tại sao Thân Đồ Liệt lại muốn kết thúc sớm mọi chuyện, hoàn toàn không ngờ ngoại trừ đồng ý cho thân phận vinh dự như “dũng sĩ Tán Đạt” này ra, Thân Đồ Liệt thậm chí còn thực sự muốn phong cho một chức trưởng lão! 

 Giết được Khương Huyền là thành tựu lớn như vậy sao? 

 Khương Cảnh Thịnh lo lắng. 

 Gã muốn lập công, nhưng có vẻ Thân Đồ Liệt quan tâm đến người có thể trực tiếp làm việc như Khương Báo hơn, bản thân gã sẽ không có được chút lợi ích nào, địa vị tương lai của gã ở bộ tộc Thân Đồ chỉ sợ là đang tràn ngập nguy cơ, thậm chí còn kém xa một tên vừa đến tìm nơi nương tựa như Khương Báo! 

 Như vậy không được! 

 “Tộc trưởng, ta còn có một vật! Có thể giúp chuyện này trở nên dễ dàng hơn! Khương Cảnh Thịnh đột nhiên cất cao giọng nói, dứt lời gã liền lấy một cái bình nhỏ từ trong ngực ra: “Đây là Huyết Bạo Đan, ta đã trân trọng suốt mười năm, là vật bảo vệ mạng sống của ta!” 

 “Huyết Bạo Đan!” 

 Thân Đồ Liệt, Thân Đồ Ngọc, Khương Báo đều giật mình, hiển nhiên đều đã từng nghe qua tên của loại đan dược này. 

 “Đây là cấm dược, truyền thuyết nói rằng sau khi uống Huyết Bạo Đan trong vòng nửa canh giờ, thực lực có thể tăng lên mấy lần, nhưng cái giá phải trả là rút ngắn tuổi thọ của người đó đi mấy năm.” Thân Đồ Ngọc nói. 

 “Lạm dụng quá mức sẽ rút ngắn tuổi thọ đi mấy năm.” Khương Cảnh Thịnh giải thích, sau đó nhìn Khương Báo, đưa bình trong tay cho Khương Báo: “A Báo, ngươi cầm lấy vật cứu mạng này! Ngươi có thể giết Khương Huyền dễ dàng, nếu ngươi có thể thuận lợi trốn thoát thì thôi, nếu như sự tình không ổn, ngươi có thể sử dụng thứ này vào thời khắc mấu chốt!” 

 “Cảm ơn Ngũ trưởng lão.” 

 Khương Báo biết Huyết Bạo Đan có giá trị nên cũng không từ chối, nhanh chóng nhận lấy. 

 “Được! Tốt lắm! Chúng ta cùng nhau đồng tâm hiệp lực! Đại sự sẽ thành công!” Thân Đồ Liệt nhìn về phía Khương Cảnh Thịnh: “Cảnh Thịnh huynh đừng lo lắng, đợi khi Khương Huyền chết rồi, không thể thiếu công lao của huynh.” 

 Một tiếng “Cảnh Thịnh huynh” của Thân Đồ Liệt khắc sâu trong lòng Khương Cảnh Thịnh, gã cảm thấy mọi thứ đều đáng giá, nhưng vẫn giả mù sa mưa xua tay: “Công lao gì chứ, ta đã quy thuận bộ tộc Thân Đồ, đương nhiên sẽ làm việc vì bộ tộc.” 

 “Ha ha ha, nói hay lắm!” Thân Đồ Liệt mỉm cười. 

 Sau đó Khương Báo cũng hứa hẹn với Thân Đồ Liệt sẽ giết được Khương Huyền trong vòng một ngày, sau đó liền rời đi. 

 “Cha! Xem ra ông trời cũng muốn giúp gia tộc ta hưng thịnh, cái chết của tên tiểu tử ngu muội kia đến rồi!” Thân Đồ Ngọc nói: “Lúc trước con chủ động ngỏ ý gả cho hắn, hắn còn không đồng ý, thậm chí còn châm chọc chế giễu con... Đáng tiếc không thể nhìn thấy vẻ mặt tiếc nuối trước khi chết của hắn!” 

 “Ha ha ha, con gái ngoan của ta vẫn còn tức giận à?” Thân Đồ Liệt mỉm cười. 

 Người kiêu ngạo đôi khi rất mâu thuẫn, nàng ta là người không muốn trở thành công cụ trao đổi lợi ích, nhưng nàng ta cũng là người tức giận vì không được đối phương coi trọng khi đi trao đổi lợi ích! 

 Ở một khía cạnh nào đó, điều này cũng thật sự rất nhục nhã! 

 “Không có gì đáng tức giận, con chỉ cảm thấy điều kiện mà hắn đưa ra rất buồn cười thôi.” Thân Đồ Ngọc lắc đầu. 

 “Chuẩn bị ăn mừng đi!” Thân Đồ Liệt nhìn con gái mình: “Việc này giao cho con.” 

 “Được thưa cha, con sẽ sắp xếp ăn mừng ngay bây giờ.” Thân Đồ Ngọc gật đầu. 

 **** 

 Buổi trưa, dãy núi phía sau Thổ Thành của bộ tộc Khương thị. 

 “Đây là Thiên Ti bí thuật sao? Nắm giữ bước đầu đã khiến phạm vi cảm giác của ta mở rộng gấp mười lần! Ta tu luyện “Như Ý Hô Hấp Pháp”, cảm giác vốn đã rất nhạy bén, bây giờ lại nắm giữ Thiên Ti bí thuật, chỉ sợ Tiên Thiên viên mãn cũng không có năng lực cảm giác mạnh bằng ta, chưa kể, năng lực thâm nhập của Thiên Ti Bí Thuật thật khủng bố, có thể kéo dài xuống lòng đất…” 

 Khương Huyền ngồi khoanh chân trước đá truyền âm, nhắm mắt lại, ngũ tâm hướng lên trời. 

 Hắn dùng ý thức của mình để nhận thức mọi thứ xung quanh, không giống với cách nhận thức thông thường, ý thức của hắn lúc này đang ở “Ti trạng”! 

 “Ý thức của người tu hành bình thường xung quanh, chẳng qua chỉ giống như một cục bông không ngừng giãn nở, dày đặc và liền mạch. Tuy nhiên, sau khi tu luyện “Thiên Ti Bí thuật”, ý nghĩ có thể biến thành sợi chỉ, giống như quay một quả bóng bằng bông. Nếu dùng đường dây này để liên tục cảm nhận mọi vật thì khoảng cách giới hạn có thể cảm nhận được sẽ lớn hơn trước hàng nghìn lần…” 

 “Ta mới luyện thành, còn chưa có thể đạt tới mức đó, ý niệm thành tơ cũng chỉ vừa mới nắm giữ, nhưng đã có biến hóa lớn như vậy.” 

 Nếu lúc này ở đây có thần ma cường đại, bọn họ sẽ kinh ngạc phát hiện, suy nghĩ của Khương Huyền hóa thành hàng trăm sợi chỉ trắng tinh, từ trong cơ thể hắn vươn ra như những xúc tu, có một số đang cắm vào lòng đất, tuy rằng lan truyền không sâu dưới lòng đất, nhưng nó sâu hơn nhiều so với những gì các tu sĩ khác trong cùng cảnh giới có thể cảm nhận được! 

 Ngoài ra, xung quanh Khương Huyền vẫn còn có một số sợi tơ đang “đan dệt” lại. 

 Đây rõ ràng là một phương tiện tự vệ. 

 Bất kỳ cuộc tấn công và giết chóc bất ngờ nào trước tiên đều phải đụng phải mạng lưới ý niệm, điều này sẽ khơi dậy sự cảnh giác của Khương Huyền. 

 Bỏ qua những khía cạnh khác, chỉ xét về khả năng dự đoán nguy hiểm thì “Thiên Ti bí thuật” thật đáng sợ! 

 “Hử? Tại sao Thanh Hồng tỷ lại đến sớm như vậy?” Khương Huyền cảm thấy có người đang đến gần, mở mắt ra. 

 Hắn đang bế quan tu luyện, hiện tại mỗi ngày hắn chỉ ăn hai bữa sáng và chiều, hiện tại đã là giữa trưa, bình thường phải nửa canh giờ sau thì Khương Thanh Hồng mới tới đưa đồ ăn cho Khương Huyền, nhưng không biết tại sao mới giữa trưa đã đến đây. 

 Khương Thanh Hồng đang chạy tới đây. 

 “Tiểu Huyền, Báo… Báo thúc của đội săn bắt, ông ta đã trở lại!” Khương Thanh Hồng vội vàng chạy tới nói. 

 “Báo thúc?” Khương Huyền bỗng nhiên đứng dậy, đương nhiên hắn biết Khương Thanh Hồng đang nói đến ai. Báo thúc của đội săn bắn, tên thật là Khương Báo, là một dũng sĩ Tiên Thiên của bộ tộc, một năm trước đã bỏ chạy khỏi bộ tộc Khương thị vì sợ chết, không rõ tung tích. 

 “Ông ta đang ở đâu?” Khương Huyền hỏi. 

 “Đang ở chỗ Kim Hoa nãi nãi, những người khác đã đến đó rồi, Kim Hoa nãi nãi nhờ ta thông báo ngươi tới.” Khương Thanh Hồng nói. 

 … 

 Một lát sau, trong một viện của Thổ Thành bộ tộc Khương thị. 

 Một số nữ dũng sĩ Tiên Thiên còn lại của bộ tộc đều ở đây, cùng với những quản sự lớn nhỏ của các đội tuần tra, đội săn bắn, dược viên, hầm mỏ, thương đội của bộ tộc đều ở đây, mấy người họ đều là nữ nhân, đa số đều đã ba mươi bốn mươi tuổi. 

 Trải qua trận chiến sinh tử kéo dài ba năm, nam nhân của bộ tộc Khương thị gần như đều bị tiêu diệt, nữ nhân khởi động hoạt động của cả bộ tộc. 

 “A Báo đã trở lại!” 

 “Trở lại là tốt rồi!” 

 “A Báo, ngươi gầy đi rồi.” 

 “Có thể trở về là tốt rồi!” 

 “Tiểu Huyền không còn cô đơn nữa.” 

 Những nữ nhân quen thuộc với Khương Báo đang trò chuyện cùng gã, nhưng phần lớn nữ nhân đều im lặng đối với nam nhân đồng tộc đã từng chạy trốn này, có người thờ ơ chào hỏi, cũng không trách móc gã. 

 Thật ra nếu nói đến chuyện này cũng không thể chỉ trích gì. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!