Thiên Huy thành, phủ thành chủ, lúc này đại sảnh đứng sẵn bốn thân ảnh, phân biệt Lý gia, Lưu gia, Trần gia và Thượng Quan gia.
Đại môn vừa mở, thành chủ Tư Đồ Đào, địa nguyên cảnh nhị trọng, hắn vừa đến mọi người liền chào hỏi, Tư Đồ Đào không khách khí, lập tức vào chuyện chính, giọng nghiêm túc:
"Hôm qua hai vị nội môn trưởng lão đã quay về cổ tông, bọn họ còn nói đích thân tông chủ ra lệnh, các thế lực rút về lãnh địa bên trong, ta dự định ngày mai bắt đầu di chuyển, các vị thấy thế nào."
Tư Đồ Đào ngưng thần, hắn quan sát mọi người phản ứng, chỉ thấy ba vị Lưu gia, Trần gia còn có Thượng Quan gia tỏ vẻ tán thành, chợt hắn liếc sang Lý gia gia chủ, hơi chút thắc mắc:
"Lý Vân Đế, ngươi có băn khoăn nào chăng?"
Lý Vân Đế lắc đầu, hắn cười khổ: "Tư Đồ thành chủ, ta cũng muốn rời đi, nhưng mà Lý gia ta vướng vào đại bỉ bốn năm một lần, bây giờ muốn nhanh nhất, cũng phải một tuần mới xong được, ngài hẳn hiểu ta khó xử như nào."
"Gia tộc đại bỉ, cái này xác thực khó."
Bốn người rơi vào trầm mặc, chỉ thấy Tư Đồ Đào suy tư hồi lâu, rốt cuộc dứt khoát: "Bốn ngày, đây là giới hạn của ta rồi, nếu như Lý Vân Đế ngươi không chấp thuận, chỉ có thể lưu lại Thiên Huy thành, lúc đó ma môn công thành, Lý gia tự chịu hậu quả."
Bốn ngày.
Lý gia nếu một mình ở lại thành, ma môn công đến, há chẳng phải họa diệt môn, trên trán Lý Vân Đế lấm tấm mồ hôi, hắn cắn răng: "Được, Tư Đồ thành chủ cứ quyết vậy đi, bốn ngày sau Lý gia sẽ cùng mấy người rời đi."
Lý gia võ trường, kiểm tra tư chất kết thúc, đại bỉ chính thức bắt đầu, trong đó quy tắc giống như mọi lần, chia thành năm vòng, vòng thứ nhất tuyển chọn sáu mươi tư người, võ trường có chứa hai mươi võ đài, lần lượt từng người lên đài, chịu người khác khiêu chiến, thành công thủ đài qua mười phút chính thức thông quan.
Mà.
Trong mấy trăm người sĩ khí hừng hực, rốt cuộc đứng ra hai mươi người, bọn họ mỗi người đều có luyện thể cao giai thực lực, lên đài thời khắc chịu tải vạn chúng chú mục cảm giác.
"Bành Hải sư huynh, hai năm trước luận kiếm thua ngươi, hôm nay ta muốn luận lại."
"Vũ Dao sư muội, để sư huynh thưởng thức tuyệt tình kiếm nổi danh, xem xem có giống như lời đồn đã từng nói."
"Lý Thiên Thành, mối thù ngươi sỉ nhục ta, đừng tưởng ta đã quên, ngươi dám lên đài vậy ta sẽ đánh ngươi xuống đài, lần đại bỉ này đừng hòng vào vòng sau."
Có người lên thủ đài, ắt có kẻ đến khiêu chiến, các loại sát chiêu tung ra, một phương ngập tràn thanh âm hò hét, rất nhanh thắng bại đã phân, lại một đám lên đài, thủ đài luân phiên tuần hoàn không dứt.
Sắc trời dần ảm đảm, sáu mươi tư suất chỉ còn một phần tư, đa số được chọn đều đã đi về, lúc này Lý Vũ Chính lên đài, đối thủ của hắn là luyện thể cửu trọng, một vị kiếm tu, đối phương từ lâu nghe danh tuyệt thế đao pháp, cho nên sinh lòng hứng thú, muốn thử thách khiêu chiến.
Song phương giao đấu trong mười chiêu vị kiếm tu bại trận, Lý Vũ Chính bằng vào thực lực bá đạo, mười phút không ai dám khiêu chiến, hắn thành công thông quan.
Rốt cuộc chỉ còn mười lượt cuối, Lý Vũ Nguyên bước chân lên đài, ánh mắt quét xuống võ trường:
"Ai muốn khiêu chiến."
Bá đạo thanh âm vang vọng, để cho hết thảy nhao nhao chú ý.
"Thật ngông cuồng, hắn nghĩ mình là ai."
"Luyện thể cửu trọng, tên này đạt được cơ duyên gì sao có thể phát triển nhanh như vậy, ta không tin hắn có thể tiến sâu vòng sau."
Một bên, Lý Vũ Chính đứng thẳng quan sát, hai tay khoanh vào nhau, hắn trầm giọng:
"Ngươi lên đi, Bá Hổ, ta muốn đánh giá hắn."
"Vũ Chính sư huynh cứ yên tâm, mặc dù ta không tự tin có thể chiến thắng, nhưng đảm bảo khiến Lý Vũ Nguyên phải chật vật tung ra hết khả năng."
Chỉ thấy, nam tử cao lớn nhếch miệng cười, hắn ta bước nhanh thẳng lên đài, ánh mắt lóe lên bất thiện, giọng khiêu khích: "Bá Hổ ta muốn xem xem, phế vật quật khởi có bao nhiêu phân lượng."
Phế vật, hai từ này Lý Vũ Nguyên từ lâu đã quên, đột ngột có người nhắc lại, không khỏi khiến hắn phá lên cười, sắc mặt tỏ ra hứng thú, trong mắt hắn nam tử trước mặt đã là người chết.
Đại bỉ cấm giết người, nhưng đối phương không nhận thua, đao kiếm vô tình, ai có thể trách cứ hắn.
Ánh đao lóe lên một cái, lưỡi đao sắc nhọn chỉ hướng Bá Hổ, phút chốc võ đài nổ ra chiến đấu.
"Cuồng hổ bạo kích."
Một chiêu hoàng giai trung phẩm quyền pháp, được Bá Hổ vận dụng mức độ tiểu thành, quyền đầu như mãnh thú hoang dại, điên cuồng nhằm hướng đối phương, khí thế càng lúc càng lớn.
"Thế lớn lực không đủ, phế vật."
Lý Vũ Nguyên lộ ra thất vọng, đao trong tay nhanh như chớp nhằm vào quyền thế sơ hở, nhất kích phá tan thế công, ánh đao không có dừng lại, liên tiếp quang mang nhanh như chớp rơi xuống trên người Bá Hổ.
Đứng trên bình đài, chấp sự gia tộc thấy thế vẻ mặt biến sắc, vội hô lớn: "Dừng tay, ngươi muốn mất đi tư cách sao."
Đáng tiếc đã muộn, lời vừa dứt, đao mang cũng tán, Lý Vũ Nguyên thu đao vào vỏ, mặt không đổi sắc: "Hắn ta có sát ý, đây chỉ là tự vệ, biết trước thực lực không đủ hà tất ngu muội khiêu khích."
Chỉ thấy, Bá Hổ chia nửa người, huyết dịch nôi tạng trào ra khắp nơi, chết không thể chết hơn, chấp sự song quyền siết chặt, nhưng mà đuối lý bất đắc dĩ cho qua.
Có tràng cảnh làm gương, tiếp theo không ai dám lên, Lý Vũ Nguyên thủ đài mười phút, thành công thông quan, hắn đi qua Lý Vũ Chính thời khắc, miệng nhếch lên cười lạnh lùng:
"Đệ đệ của ta, cẩn thận không kết cục tiếp theo của ngươi, giống như tên đó vậy."
"Cảm tạ ca ca nhắc nhở." Lý Vũ Chính siết chặt hàm răng, bên ngoài miễn cưỡng đáp lời, sâu trong ánh mắt là khủng bố sát khí, hắn đánh giá thấp đối phương, nhưng mà lần tới, đích thân sẽ giải quyết chuyện này.
Đại bỉ vòng một rất nhanh kết thúc, Lý Vũ Nguyên quay về tiểu viện, hắn ngồi xếp bằng trong phòng, xung quanh chất đống nguyên thạch, hô hấp vang lên đều đều, tu luyện quay lại tuần hoàn.
Đêm khuya, hắc ám bất tận, Lý Vũ Nguyên trùm lên hắc bào, hắn đánh giá xung quanh, thân thể mau lẹ tiến nhập không gian.
"Ngươi nói đại bỉ hôm sau tên khốn Lý Vũ Nguyên có thông qua không, ta nhìn hắn không vừa mắt."
"Đáng tiếc, Lý Vũ Nguyên biểu hiện mạnh như vậy, đến Bá Hổ sư huynh luyện thể cửu trọng đều bị hai đao đoạt mạng, nhìn cảnh đó ta vẫn còn thấy sợ."
Trên đường lập lòe ánh sáng soi rọi, hai tên đệ tử Lý gia tranh luận một hồi, bọn họ đi qua nội viện, thời khắc tách ra trở về khu của mình, đột ngột sau lưng truyền đến lạnh lẽo sát khí, ghê rợn thanh âm vọng lại:
"Không nghĩ ra các ngươi lại ghét ta như vậy."
Rắc!!!
Bọn họ chưa kịp định hình, cái bộ bị vặn gãy, sinh mệnh chấm dứt, Lý Vũ Nguyên đằng sau thu thi thể vào túi trữ vật, hắn cẩn thận xóa đi vết tích, sau đó mới quay về tiểu viện, hôm nay thuận lợi săn được hai người, đủ cho lần huyết thực tiếp theo.
Sáng sớm, mặt trời vừa lên cao, đệ tử bốn phương tám hướng lần nữa tụ hội, tuy rằng so ra ít hơn lần đầu, nhưng mà khí thế lại càng hơn.
Võ trường rộng lớn, mấy trăm Lý gia đệ tử quây thành vòng tròn, chính giữa sáu mươi tư người tụ lại, bọn họ vẻ mặt vô cùng hứng thú, đánh giá đối thủ một hồi.
Rốt cuộc thời gian vừa điểm, liên tục tiếng trống vang lên, trên bình đài đích thân một vị trưởng lão ra mặt, hắn ta quan sát hồi lâu, khuôn mặt nhăn nheo lộ ra hiền từ, giọng nói phá lệ vang vọng:
"Vòng thứ tư đại bỉ chính thức bắt đầu."
Lập tức.
Phía sau mười mấy vị tụ khí phối hợp khênh tám tấm bia đá ra, dựng chính giữa võ đài, bia đá cao tới ba mươi mét, độ dày tiếp cận bốn mét, một màu xám tro, bề mặt loang lổ vết ố, rêu xanh phủ đầy.
Vị trưởng lão gật đầu hài lòng, mắt thấy mọi người tràn ngập nghi hoặc, hắn nhanh chóng giải thích:
"Năm nay có chút biến số, cho nên đại bỉ vòng bốn thay đổi, chọn ra ba mươi hai người, dựa trên uy lực võ học đánh lên tấm bia này."
Sáu mươi tư người, chia làm tám nhóm, phân biệt tám người một tấm bia đá, dựa trên tốc độ này, sợ rằng vòng thứ ba diễn ra ngay tại hôm nay.
Thần Nguyên Kỷ Một bộ hắc ám văn học, tàn nhẫn, máu tanh, tư tương nam chinh cùng đại bộ phận nhân vật bên trong đều thiên về tiêu cực.
Không cẩu huyết, không buff quá đà.