Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Ramsessivy

Hàn Vũ Ngấn vận dụng quan hệ đưa chuyện Lâm Tiêm Tiêm lên toà án, ông ta mua được chính phủ Singapore, làm cho cảnh sát điều tra rõ cái chết của Lâm Tiêm Tiêm, ý đồ để Mộ Dạ Triệt kiêng kị. Nhưng tất cả những điều này theo Mộ Dạ Triệt thấy, chỉ là một hồi chê cười, tố cáo hắn mưu sát, hay là tố cáo hắn báo thù? Trên thực tế hắn cũng không có bức ép Lâm Tiêm Tiêm đi tự sát, hắn chính là dàn trận trong trò chơi này, đem phần tiếp theo phía sau cho hai mẹ con này đi suy diễn, vì thế cô gái khổ đại tình thâm này, nhất định phải lựa chọn phương thức tự sát để trả nợ thay mẹ!

Tuy rằng phương thức này có chút tàn nhẫn, nhưng có Triệu Hiểu Nhu làm đệm lưng, hắn cũng không thấy kỳ quái, thật thích hợp để Lâm Ngọc Nhi tận mắt chứng kiến con gái mình chết thế nào!

---

"Thiếu gia, lần này mục đích Hàn Vũ Ngấn quay lại Singapore cũng không phải là lên toà án cùng ngài, mà là âm thầm điều tra ngài. Hiện tại ông ta đã phái người đến Cẩm thành, có khả năng sẽ gặp mặt cùng Mộ bí thư, nói chút chuyện trước kia. Mà ở Cẩm thành, người mà Lâm Ngọc Nhi phái đi lại tự nhiên bị một bang phái khác khiêu khích, bị đánh cho tơi bời hoa lá, chật vật chạy trốn về Singapore." Dịch Phong cuối cùng cười nói, cảm thấy chuyện này thật thú vị.

"Hai bên đều là công ty đòi nợ đánh nhau, xem ra có người noi theo Lâm Ngọc Nhi, cũng dùng tiền thuê công ty đòi nợ. Nhưng mà người này ra tay hào phóng hơn so với Lâm Ngọc Nhi nhiều, thuê luôn ba công ty đòi nợ, trực tiếp đánh cho mấy tên làm loạn trước cổng toà thị chính phải chạy trở về Singapore, đánh cho chúng mặt mũi bầm dập phải chạy về báo lại với Lâm Ngọc Nhi. Ha ha, thiếu gia, đoán xem người ấy là ai?"

Mộ Dạ Triệt tự nhiên biết người ấy là ai, gương mặt bình tĩnh, ánh mắt ám trầm, đứng lên, đi đến bên cạnh cửa sổ mà nói, "Cho dù cô ấy là ai, sau này cô ấy cũng không nên làm như vậy. Tuy rằng là muốn giúp tôi, nhưng cuối cùng sẽ chỉ làm cô ấy gặp phải phiền toái." Cổ Dư có khả năng cho rằng thuê mấy công ty đòi nợ là doạ được người, là có thể đòi lại cơn giận từ Lâm Ngọc Nhi, nhưng Lâm Ngọc Nhi này không giống với người bình thường, bà ta là kẻ điên, Cổ Dư không nên chọc vào bà ta.

"Thiếu gia, điện thoại đổ chuông, Mộ gia gọi tới." Dịch Phong đưa điện thoại cho hắn, "Có lẽ là hỏi ngài có đến Singapore hay không."

"Ừ, cậu đi ra ngoài đi." Mộ Dạ Triệt nhận điện thoại, bảo Dịch Phong ra ngoài làm chuyện của mình, chính mình thì đưa điện thoại lên tai, đi thong thả vài bước bên trong, "Chị Ba, chuyện gì?" Thì ra là Mộ Thanh Vận gọi tới.

Mộ Thanh Vận

"Dạ Triệt, Mộ thái thái cùng Mộ Thanh Nhàn vì chuyện Cổ Dư mà cãi nhau, hiện tại Mộ thái thái không ổn, tăng huyết áp......Sắc mặt Cổ Dư thoáng nhìn cũng không tốt, rất khó hiểu, vừa cười vừa khóc, thật khiến người ta lo lắng! Lần này chị Hai làm thật quá đáng!"

Mộ Dạ Triệt khẽ nâng mi mắt, gương mặt khẽ biến sắc, "Hiện tại Cổ Dư đang ở đâu?"

"Đi ra ngoài cùng Đông Húc rồi. Vừa rồi chị Hai châm chọc Cổ Dư là người đàn bà dâʍ đãиɠ mà Dạ Triệt em không cần, những lời này thật sự đả thương người khác. Dạ Triệt, em nhìn xem những chuyện tốt mà em đã làm đi, nếu em không ghét bỏ Cổ Dư như vậy, làm sao Cổ Dư lại bị mắng đến thế? Em nói em không thích nha đầu kia, vậy kết hôn cùng cô ấy làm gì, đây không phải là huỷ hoại cô ấy sao? Chị cũng hết nói nổi với hai người, em không thương cô ấy thì giữ cô ấy bên người để làm gì, còn tình chàng ý thiếp, cô ấy nợ gì em sao?" Hiện tại đến phiên Mộ Thanh Vận muốn hộc máu!

"Mộ Thanh Nhàn quả thật mắng Cổ Dư là người đàn bà dâʍ đãиɠ sao?" Mộ Dạ Triệt nhíu mày, sâu thẳm trong đôi mắt lập tức hiện lên một chút tức giận đối với Mộ Thanh Nhàn, cùng với sự áy náy nồng đậm đối với Cổ Dư, nói giọng khàn khàn: "Em cùng Cổ Dư ly hôn, cũng không vì ghét bỏ cô ấy, mà là em không muốn nhìn thấy cô ấy bị áp lực."

"Nhưng em đã muốn làm như vậy, thân là phái nữ sẽ nghĩ như thế nào? Có lẽ mọi người cho rằng hai người ly hôn sẽ tốt lắm, nhưng đây là vì em không thích cô ấy, cho nên em mới yêu cầu ly hôn để giải thoát! Hiện tại em thật sự ký tên vào đơn ly hôn rồi, cô ấy bị đá tất nhiên sẽ bị người ta nói ra nói vào. Hiện tại Cổ gia còn chưa biết chuyện hai người ly hôn, nếu biết, chỉ sợ cũng bị tức chết......"

"Nói cho em biết địa chỉ chính xác của Cổ Dư!" Mộ Dạ Triệt bắt đầu lạnh lùng mà nói! Mộ Thanh Nhàn này mở miệng là nói đen như quạ, cả đời chanh chua như vậy, chỉ mong Cổ Dư đừng để tâm những chuyện vặt này!

"Chị không biết chính xác địa chỉ của cô ấy! Chỉ biết Đông Húc đưa cô ấy ra ngoài, không biết đi nơi nào, vừa rồi Đông Húc cũng nổi giận một trận với mẹ mình, hứa hẹn không cưới Cổ Dư thì không thể, bởi vậy người một nhà mới lầm ầm chuyện này lên! Mộ Thanh Nhàn ghét bỏ Cổ Dư từng kết hôn cùng em, không cho phép Đông Húc yêu cô ấy, thế này mới khiến chị ấy chửi ầm lên......Nhưng mà Mộ thái thái bị tức đến tăng huyết áp, Cổ Dư ở bên ngoài giải sầu xong có lẽ sẽ trở về, chắc là sẽ không cứ như vậy mà rời đi."

"Thân thể Mộ thái thái thế nào?" Mộ Dạ Triệt lẳng lặng nghe, sắc mặt có vẻ càng thêm trầm trọng, "Em không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện như vậy."

"Dạ Triệt, nếu em vẫn tiếp tục sai lầm như thế, Mộ gia chúng ta sớm hay muộn cũng nhà tan cửa nát! Em không có nhìn thấy sao? Mấy tháng trước Mộ gia chúng ta vẫn thật bình thản, tìm được con gái của Thanh Như, thân thể hai ông bà cũng thật an khang khoẻ mạnh, tuy rằng em cùng Cổ Dư là thử hẹn hò, nhưng người một nhà đều có hoà khí, đều chờ đợi tình cảm của em và Cổ Dư nở hoa kết trái. Đây là một loại chờ đợi, là mong ước tốt đẹp, cũng không cưỡng cầu hai người, em ngàn lần vạn lần không nên giả kết hôn cùng Cổ Dư mà lừa gạt Mộ bí thư, thương tổn Cổ Dư. Cho dù em không có kết hôn cùng Cổ Dư, hai người hoà bình chia tay, đều tự tìm được hạnh phúc của chính mình, mọi người cũng đều chúc phúc cho hai em! Nhưng bây giờ thì sao, trong mắt em giờ chỉ còn Hàn gia, không có Mộ gia, càng không có Cổ Dư, em cho rằng Cổ Dư yêu em, bởi vậy em đương nhiên cưới cô ấy làm vợ, sau đó nhục nhã con gái Lâm Ngọc Nhi! Mà em có nghĩ tới Cổ Dư sẽ nghĩ như thế nào hay không? Cô ấy xứng đáng bị em lợi dụng sao?"

"Thanh Vận, hiện tại Cổ Dư thế nào?" Ưu sắc trên gương mặt Mộ Dạ Triệt càng sâu, ánh mắt thu hồi đặt bên ngoài cửa sổ, "Hiện tại em chỉ muốn biết phản ứng của cô ấy." Có lẽ hắn cùng Cổ Dư kết hôn thật đúng là một chuyện sai lầm, lúc trước hắn không nên kéo Cổ Dư vào trận ân oán này! Mà là sau khi giáp mặt từ hôn ở cục cảnh sát lần đó, nên hoàn toàn phân rõ giới hạn cùng Cổ Dư, để cô tìm kiếm hạnh phúc của chính mình!

Thời điểm đó chính là đau ngắn, cô sẽ quên rất nhanh. Mà hiện tại lại là đau dài, cả đời cũng không thể quên cuộc hôn nhân gặp thoáng qua này, khắc cốt ghi tâm. Mà hắn, đến bây giờ mới hiểu được hắn đã tổn thương Cổ Dư sâu đậm!

"Chi bằng em gọi cho Đông Húc đi? Chị cảm giác hai người bọn họ thật sự có khả năng sẽ ở cùng nhau, thật ra Đông Húc cẩn thận hơn so với em, ôi......" Mộ Thanh Vận thở dài trong điện thoại.

"Em biết rồi." Mộ Dạ Triệt lẳng lặng cúp máy, nhưng hắn không có gọi điện cho Đông Húc, mà là ngồi vào ghế da, ngửa đầu mệt mỏi nhắm lại hai mắt, mày nhíu lại.

Hắn yêu Cổ Dư sao? Đến nay hắn không tìm thấy đáp án. Nhưng đối với sự thương tổn của cô, từ cái ngày từ hôn ở cục cảnh sát đó đã muốn tạo thành. Mà hắn cũng không thấy áy náy, không ngừng thương tổn, tiếp tục đi xuống một đoạn đường sai lầm. Khi hắn gặp được mẹ con Lâm gia trong trận báo thù này, thật ra hắn đang không ngừng tổn thương những người bên cạnh mình, thương tổn thân nhân cùng bè bạn, cho đến khi hãm sâu vào lốc xoáy, mới phát hiện hối hận cũng đã muộn.

Hắn thật ra cũng thương tổn Lâm Tiêm Tiêm, hại chết cô, tất cả mọi người đều chôn cùng trong cơn ác mộng của hắn.

---

Cổ Dư bị Đông Húc đưa ra ngoài hóng gió, giải sầu, nhưng cô không chịu nổi không khí bên trong xe, đột nhiên để Đông Húc dừng lại, kích động chạy xuống xe ngồi xổm ở ven đường mà thở gấp.

Lãnh Đông Húc dựa thân hình cao to vào lưng ghế, lẳng lặng nhìn bóng dáng của cô, trong ánh mắt hiện lên lo lắng, "Cổ Dư, đừng để ý những lời vừa rồi của mẹ tôi ở trong lòng. Bà ấy cho tới bây giờ đều là như vậy, sẽ không ai lấy lời của bà ấy mà chọc giận chính mình." Hắn không hi vọng Cổ Dư để tâm chuyện vụn vặt, hi vọng cô có thể nhìn thấy những người trong Mộ gia quan tâm cô, hiểu được mọi người đều yêu thương cô.

Cổ Dư vỗ vỗ ngực đứng lên, lắc lư lắc lư đi về hướng bên này, "Hóng gió khiến tâm tình tốt hơn nhiều. Nhưng dạ dày tôi không được thoải mái lắm, ngửi thấy mùi xăng liền cảm giác ghê tởm, hình như ăn đồ gì bị đau bụng rồi." Tâm tình rối rắm chính là vì vài chuyện như vậy, làm sao cô có thể lấy việc này mà tra tấn chính mình mỗi phút mỗi giây được!

Cô rút hai tờ khăn giấy, che ở mũi miệng của mình lại, một lần nữa ngồi lên xe. Xem ra là tinh thần trạng thái không tốt, cô say xe.

Cổ Dư

"Có phải bị cảm hay không?" Đông Húc dùng tay sờ sờ lên trán của cô, phát hiện nhiệt độ cơ thể của cô có hơi cao, liền không dám lái xe đưa cô đi hóng gió nữa, tính quay về, "Vừa rồi dì Ba gọi điện thoại tới, nói huyết áp của Mộ thái thái đã hạ, chúng ta về nhìn xem."

"Ừm."

Vì thế hai người đi dạo vài vòng bên ngoài, lái xe đi về. Mà phía sau Mộ trạch có vẻ lạnh tanh, Mộ thái thái im lặng nằm trên giường truyền nước biển, Mộ bí thư thì ngồi trên xe lăn, nét mặt già nua tối đen nhìn vợ, vẫn không nhúc nhích.

"Ba." Cổ Dư cùng Đông Húc gõ cửa đi vào, nhìn Mộ thái thái trên giường, "Tình hình mẹ thế nào rồi?"

Mộ bí thư quay đầu lại, thấy Cổ Dư đang lo lắng, khôi phục vẻ bình thường, chính mình cũng an tâm không ít, "Huyết áp...... đã hạ, nằm vài ngày là tốt rồi. Cổ Dư, ăn......cơm tối chưa?"

"Vẫn chưa ăn, giờ cùng nhau ăn đi." Đông Húc ở phía sau cười nói, biết ông ngoại không muốn đề cập đến đến chuyện khiến Cổ Dư thương tâm, bởi vậy không cần nói những lời an ủi, Cổ Dư đã trở lại là tốt rồi, vĩnh viễn đem Cổ Dư trở thành con gái của mình, "Ông ngoại, giúp việc đã dọn cơm, chúng ta xuống lầu đi."

"Ừ." Mộ bí thư gật gật đầu.

Vì thế bữa cơm tối này không có Mộ Thanh Nhàn đối chọi gay gắt, không có Dạ Triệt âm tình bất định, bầu không khí có vẻ cực kỳ bình thản hẳn lên. Mộ Thanh Vận không ngừng gắp rau cho Cổ Dư, để cô ăn nhiều một chút, dưỡng béo một chút, cũng gắp rau cho Đông Húc, để Đông Húc có thêm sức lực.

"Đây, ăn nhiều thêm một chút."

Hiện tại Cổ Dư cùng Đông Húc không còn mối quan hệ mợ cháu, có thể danh chính ngôn thuận theo đuổi Cổ Dư, chọc tức chết Dạ Triệt không hiểu quý trọng là gì!

"Đông Húc, dì Ba ủng hộ cháu." Mộ Thanh Vận nắm đôi đũa, giơ ngón tay cái lên, tán thưởng, "Sau này dì sẽ không sắp xếp mai mối cho cháu nữa, hiện tại có sẵn mỹ nhân, đừng để người đàn ông khác cướp đi ~"

Đông Húc mỉm cười, cong môi không lên tiếng.

Cổ Dư cũng không lên tiếng, đang nói chuyện cùng Mộ bí thư, không có chú ý bên này.

"Cổ Dư, ở nhà nghỉ ngơi......một đoạn thời gian đi, ba để tòa thị chính duyệt con nghỉ phép." Mộ bí thư cất cao giọng nói, đề nghị Cổ Dư trước mắt ở nhà điều chỉnh trạng thái, "Hiện tại......tòa thị chính chắc không có việc gì, con cùng Đông Húc đi Bắc Kinh chơi đi. Đúng lúc, mẹ con cùng ba, cũng phải đi Bắc Kinh tái khám."

Cổ Dư đang ăn rong biển, thật đồng ý với đề nghị này, "Ba, con cũng đang muốn đi Bắc Kinh."

"Con cũng đi." Mộ Thanh Vận cười hì hì giơ thìa của mình lên.

Đông Húc thì đang lấy tay sờ sờ cái trán của Cổ Dư, lại xác định cô không phát sốt cảm lạnh, cong môi cười khẽ: "Hình như Cổ Dư bị say xe, vẫn nên ở nhà đi. Ở nhà thoải mái nhất, đi du lịch rất mệt đúng không?" Làm hướng dẫn viên du lịch có lẽ cũng có người không thích du lịch, ở nhà chơi mạt chượt với Mộ bí thư không phải tốt hơn sao?

"Cái thằng này......" Mộ bí thư cao giọng nở nụ cười.

"Điện thoại đổ chuông." Đông Húc thì đứng dậy lấy điện thoại di động đặt trong túi áo khoác của mình, bảo giúp việc lấy giùm mình, nhìn nhìn màn hình hiển thị, trực tiếp đi đến cửa nhận nghe, cười lạnh, "Thì ra là Dạ Triệt, chuyện gì? Phải về nhà cùng nhau ăn tối sao? A, Cổ Dư hiện tại đang ăn cơm ở nhà, người khỏe lắm, không cần lo lắng, cả nhà có khả năng đi Bắc Kinh."

"Đi Bắc Kinh?" Mộ Dạ Triệt trầm giọng hỏi lại trong điện thoại, có chút kinh ngạc, "Đi Bắc Kinh làm cái gì? Mấy ngày nay cậu cũng cần đi Bắc Kinh một chuyến."

"Cả nhà đi du lịch, tiểu cữu đi tế bái sao? A, đến lúc đó gặp nhau vậy, giờ đang ăn cơm." Đông Húc sảng khoái cúp máy, rõ ràng không cảm thông với Dạ Triệt, đi trở về, thoải mái ngồi xuống, lại cười đùa với mọi người: "Điện thoại quảng cáo, hỏi xem có muốn mua thuốc diệt gián hay không ấy mà, mỗi ngày nhận hơn mười mấy cuộc gọi quảng cáo như vậy, a."

Hiện tại bầu không khí của Mộ gia tốt như vậy, mọi người thật vất vả mới bình thản tâm tình, im lặng, nếu nhắc đến cái tên Dạ Triệt, có lẽ mây đen lại giăng đầy đầu, khiến người ta áp lực. Tuy rằng Dạ Triệt muốn biết hành tung của Cổ Dư, tự mình gọi điện lại đây hỏi Cổ Dư thế nào, nhưng không cần hắn nói lại, chính Dạ Triệt cũng nên hiểu Cổ Dư sẽ thế nào!

Cô ấy khó chịu thì lại thế nào, chẳng lẽ Mộ Dạ Triệt bởi vậy mà thừa nhận yêu cô, hứa hẹn phụ trách với cô sao? Những điều ân cần hỏi thăm này không có ý nghĩa, không cho cô ấy được ấm áp gì, căn bản không cần thiết phải gọi điện lại đây!

Cổ Dư nghe vậy liếc liếc mắt một cái, dời ánh mắt, tiếp tục nói chuyện cùng Mộ bí thư, gắp mấy đũa đồ ăn, cười khanh khách ăn cơm.

Sau khi ăn xong, Cổ Dư ăn vài miếng hoa quả lên lầu, ngồi trong phòng Mộ thái thái, nhìn gương mặt tiều tụy của Mộ thái thái.

Cô đem bàn tay của Mộ thái thái dán lên mặt mình, người dựa vào bên giường, nghĩ chính tâm tư của mình. Thật ra trở lại Cổ trạch cũng là lạnh tanh, Cổ Tuấn rời nhà đi đã nhiều năm, anh trai cùng chị dâu đang ở cùng nhau, cô thường xuyên ở một mình trong căn phòng rộng lớn.

Hiện tại Mộ thái thái sinh bệnh, cô cũng không thể rời đi như vậy, đợi sức khỏe hai ông bà Mộ gia chuyển biến tốt, cô tạm biệt cũng không muộn.

Chẳng qua, vì sao những ngày hiện tại không có vui vẻ như trước kia? Cô không có tâm tình lại đi chọc cười bất kỳ ai, người của Mộ gia cũng không hi vọng tìm kiếm suиɠ sướиɠ ở chỗ cô, mà là đau lòng đồng tình với cô, loại đau lòng này khiến người ta cảm giác trầm trọng.

Bởi vậy không có Mộ Dạ Triệt ở Mộ gia, quả nhiên không trọn vẹn, cô chỉ hi vọng một ngày kia Mộ Dạ Triệt có thể chấm dứt ân oán, biến trở về thành nho nhã tao nhã trước kia, đem Mộ gia cho rằng chính là nhà của mình.

Mà cô, từ nay về sau hẳn là không cùng hắn nhấc lên mối quan hệ gì, sợ cái loại trả giá khi theo đuổi tình yêu này, mà hắn cũng nên thanh tỉnh.

---

truyenwiki1.com 19/12/2020.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!