Khu vực phía đông của Đế quốc Ly Thuỷ.
Khi tất cả các chủ thành trấn nhận được lệnh, họ trở nên phấn khích, cuối cùng cũng được giải thoát.
Trước áp lực của người dân, họ không thế chịu đựng được nữa.
Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, tất cả các thành trấn ở phía đông của đế quốc đã tập trung dân chúng, được quân đội hộ tống và hành quân về đích là Mạch Ngọc trấn như đàn kiến chuyển nhà.
Cảnh tượng này khiến cho đám Hắc Thiệt Yêu ở tất cả các thành trấn đều choáng váng
Đang đi đâu thế?
Bọn chúng đang nhìn trộm trong bóng tối, khi chuấn bị nghiến răng tấn công giết chết những quân nhân và dân thường này giữa thanh thiên bạch nhật thì thán thể đột nhiên rung chuyển!
Chúng cảm nhận được hơi thở của một tu sĩ mạnh mẽ!
Bọn chúng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, dùng nhãn lực nhìn thấy một luồng ánh sáng đang lao về phía thủ đô!
ít nhất cũng là Kim Đan kỳ!
Vì vậy nên chúng không cam lòng mà ấn nấp, áp chế tà khí khắp người đến mức tối thiểu, chuấn bị báo cáo sự việc cho tộc trưởng quyết định.
Các tu sĩ Kim Đan kỳ không phải là người mà chúng có thể xử lý được.
“A, sư tôn, nhìn kìa, nhiều dân chúng như thế này đi đâu vậy?”
Trên không trung, Đồng Tâm chỉ vào hàng người cực kỳ dài trên mặt đất và thắc mắc.
Cố Hạc Lâm liếc nhìn một cái, nói: “Tạm thời không quan tâm đến chuyện này, chúng ta đến thủ đô gặp quốc vương Ly Thuỷ trước để tìm hiếu một số tin tức.”
“Ồ.”
Xoẹt!
Hai người họ biến mất..
Khi Cổ Hạc Lâm và Đồng Tâm đến đến hoàng cung ở thủ đô, hai người trợn tròn mắt…
Ngoại trừ thị vệ và một số cung nữ, trong cung không có ai cả!
Sau khi hỏi thủ vệ mới biết chuyện gì đã xảy ra…
Cổ Hạc Lâm và Đồng Tâm liếc mắt nhìn
nhau, nhớ tới hàng dài bọn họ đã nhìn thấy trước đó, liền hiểu ra.
Đồng thời, những nghi ngờ nảy sinh trong tâm trí.
Lý do tại sao quốc vương Ly Thủy tố chức cho người dân đi đến Mạch Ngọc trấn xa xôi là gì? Đế Hắc Thiệt Yêu dễ dàng tấn công hơn à?
Chẳn lẽ di chuyến đến Mạch Ngọc trấn đó sẽ an toàn sao…
Ngay cả cố Hạc Lâm luôn tự hào rằng mình có bộ não tốt, cũng cảm thấy không tư duy gì được vào lúc này.
“Sư tôn, vậy tiếp theo chúng ta…” Đồng Tâm nhìn Cổ Hạc Lâm hỏi.
Đôi mắt già nua của cố Hạc Lâm lóe lên, ông ta xua tay ngắt lời: “Đồng Tâm, trước đó ngươi nói, đế quốc Ly Thủy hiện tại chỉ có yêu vậy náo loạn ở phía đông phải không?”
Đồng Tâm gật đầu: “ừm.”
“Rốt cuộc bọn chúng có mục đích gì…” cổ Hạc Lâm vuốt vuốt bộ râu trắng, cau mày suy nghĩ.
Đột nhiên, trong đầu lóe lên một ý tưởng!
Chẳng lẽ là…
“Đi thôi, chúng ta cùng nhau bí mật hộ tống
những người đó đến Mạch Ngọc trấn!”
Có lẽ vì muốn kiểm tra sự nghi ngờ của mình, Cố Hạc Lâm kéo Đồng Tâm đang bối rối hóa thành ánh sáng biến mất.
“Bay bay bay bay rồi…Tiên…tiên nhân!” Các thị vệ trong cung sửng sốt.
Vừa rồi là một vị tiên nhân hỏi, hắn ta không quỳ xuống trả lời có phải là có chút thất lễ không?
Không giảm thọ đó chứ?
Các thủ vệ rơi vào hoảng loạn.
Mười ngày sau.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!