- Tụ Bảo Các, đó là địa phương nào?
Kiệt Sâm nhịn không được sửng sốt. nguồn TruyenFull.vn
- Ha ha.
Nhìn thấy bộ dáng của Kiệt Sâm, Mông Tây nhịn không được cười:
- Kiệt Sâm ah, ngươi vừa mới gia nhập Hạch Tâm Điện, cho nên cũng không rõ ràng lắm, trong Thiên Không Thành của chúng ta, có rất nhiều địa phương, mà Tụ Bảo Các chính là nơi chuyên môn đổi bảo vật quý hiếm cho các đệ tử hạch tâm.
- Không phải trong Hạch Tâm Điện thứ nào cũng có bán hay sao? Nhưng bất cứ vật dụng gì chỉ cần có điểm tích lũy là đổi được, không phải quá thuận tiện rồi à? Cần gì tới Tụ Bảo Các.
Kiệt Sâm nghi hoặc lên tiếng, nhưng không chờ hắn dứt lời, thì hắn nghĩ tới một chuyện liền ngây người.
- Ta nghĩ ngươi cũng đã nghĩ ra rồi...
Mông Tây cười nói:
- Ngươi cũng biết, tại Hạch Tâm Điện chỉ cần là thứ gì cũng cần điểm tích lũy để đổi, nhưng tất cả thứ gì quy ra tiền đều thấp hơn hai phần ở bên ngoài, bán cho Hạch Tâm Điện cũng không hợp lý, mà trong Hạch Tâm Điện có thể hối đoái thất giai tài liệu cùng Hoàng cấp linh dược tề, đều là một ít tài liệu cùng Hoàng cấp linh dược tề bình thường, tài liệu trân quý cùng Hoàng cấp linh dược tề cao cấp, rất ít nơi có thể nhìn thấy, về phần bát giai tài liệu cùng Đế cấp linh dược tề, càng ít càng thêm ít, cơ hồ không xuất hiện.
- Mà Tụ Bảo Các này, chính là địa phương đệ tử trao đổi lẫn nhau, rất nhiều thứ đồ vật đều có, đừng nói là tài liệu thất giai cùng Hoàng cấp linh dược tề, cho dù là tài liệu bát giai cùng Đế cấp linh dược tề cũng thường xuyên xuất hiện, bởi vì mỗi đệ tử đều thường xuyên đi ra ngoài tìm được nhiều thứ, nhưng không phải thứ nào cũng dùng được, bởi vậy một ít bảo vật trân quý, rất nhiều đệ tử đều có khuynh hướng đi tới Tụ Bảo Các hối đoái.
Mông Tây tiếp tục nói:
- Hơn nữa cái Tụ Bảo Các tuy mỗi ngày đều có đệ tử tới hối đoái đồ vật, nhưng mỗi tháng vào hai ngày cuối cùng của tháng là long trọng nhất, hàng năm vào hai ngày cuối tháng giêng, tháng ba, tháng sáu, tháng chín và tháng mười hai cũng đông người tới đổi, nếu như ta nhớ không lầm, hôm nay hẳn là ngày ba mươi tháng giêng, là một trong hai ngày cuối cùng của tháng, cũng là ngày long trọng nhất trong năm.
- Còn có chuyện như vậy?
Kiệt Sâm không nghĩ tới tại Thiên Không Thành này còn có địa phương như thế.
- Kiệt Sâm, ngươi đi theo ta a, ta mang ngươi đi cái này Tụ Bảo Các.
Mông Tây cười nhạt một tiếng, thân thể bay lên trời, mà Kiệt Sâm cũng theo sát sau lưng Mông Tây hộ pháp, bay vút lên.
Cả Thiên Không Thành là một hòn đảo lơ lửng, chỉ có đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư tháp là ở trung tâm, cũng không phải thành trì giống như bên ngoài, bởi vậy diện tích không phải quá lớn, Mông Tây hộ pháp chỉ bay một lát, là hạ xuống một tòa kiến trúc sơn son thiếp vàng, mà ở phía trước kiến trúc to lớn này, đang có ba chữ "Tụ Bảo Các" đang phát ra hào quang vàng kim.
Kiến trúc vô cùng tráng lệ, có một loại khí tức đẹp đẽ quý giá thổi vào mặt.
- Kiệt Sâm, nơi này chính là Tụ Bảo Các, là địa phương trao đổi của các đệ tử hạch tâm, ta sẽ không đi vào với ngươi.
Mông Tây hộ pháp lên tiếng nói.
Trong lòng của hắn thật ra vô cùng mâu thuẫn, sau khi nhìn thấy thực lực của Kiệt Sâm, hắn rất muốn cùng Kiệt Sâm bảo trì một quan hệ hài lòng, nhưng mà Kỳ Thác Khắc trưởng lão phương diện nào đó, cũng không phải hắn đắc tội được, bởi vậy không dám biểu hiện quá mức thân mật.
Kiệt Sâm tự nhiên sẽ không quản Mông Tây hộ pháp đang suy nghĩ cái gì, hắn gật gật đầu, một mình đi vào trong Tụ Bảo Các này.
Một cái đại sảnh rộng lớn xuất hiện trong tầm mắt của Kiệt Sâm, lập tức, sau đó âm thanh ồn ào lọt vào tai của Kiệt Sâm.
- Đây là...
Kiệt Sâm thoáng cái há hốc mồm, trước đại sảnh, không ít người đang khoanh chân ngồi, ở trước mặt bọn họ, đều có không ít đồ, chính là vật phẩm muốn bày bán, hiển nhiên là một chợ thức ăn.
Ở chỗ này, đều là đệ tử hạch tâm của Hạch Tâm Điện, yếu nhất cũng là thất giai cấp thấp linh dược hoàng sư, nhưng nhìn bọn họ cò kè mặc cả làm cho Kiệt Sâm có cảm giác mình như quay trở lại trước khi diễn ra đại hội linh dược ở Tây Bắc.
Nhớ ngày đó trong đại hội, Kiệt Sâm thông qua ánh mắt của mình nhặt ra không ít đồ tốt, thậm chí cùng đạt được linh tâm phong ấn, cũng chính là linh tâm tam giai linh hoàn Bất Tử Hỏa Phượng, hôm nay hồi tưởng lại, mặc dù mới chỉ năm năm, nhưng làm cho Kiệt Sâm có cảm giác như các một thế hệ.
Lắc đầu, Kiệt Sâm đem những suy nghĩ này ném ra khỏi đầu, Kiệt Sâm lúc này đi trong đám người, đi tới trước quầy hành của đệ tử khác nhìn xem.
- Xem kìa, Kiệt Sâm...
- Đó là Kiệt Sâm?
- Còn nữa, lúc trước ta nhìn thấy Kiệt Sâm này mang theo đám người Già Mã sư huynh cùng Phổ Tư Kim ném ở quảng trường, ngươi vừa rồi ở chỗ này bán hàng, cho nên không có nhìn thấy.
- Là hắn, ở đâu? Hắn đến nơi này làm gì?
- Chính là người có mái tóc dài màu đen!
Kiệt Sâm xuất hiện, cũng làm cho nhiều đệ tử ở đây chú ý, truyền ra âm thanh nghị luận ầm ĩ, nhưng đại sảnh đã vô cùng ầm ĩ, rất nhiều đệ tử lui tới, cũng chỉ có một ít người rảnh rỗi mới chú ý Kiệt Sâm, thêm nữa nhiều người đang nhìn quầy hàng mua đồ, đang mặc cả giá, không có ai đi chú ý Kiệt Sâm.
Kiệt Sâm đương nhiên sẽ mặc kệ những ánh mắt này, đi thẳng vào trong đại sảnh, nhưng càng đi hắn càng nhíu mày.