Trong hai tròng mắt của Kiệt Sâm mạnh mẽ xẹt qua một đạo tinh mang, nhiệt độ trong toàn bộ đại sảnh dường như giảm xuống nhanh chóng, khiến các Linh Dược đại sư không khỏi rùng mình tập thể một cái.
Nguyên bản cũng có mấy Linh Dược đại sư còn muốn trước viết lên một ít bảo vật quý hiếm, chờ sau khi đổi được Linh Tôn dược tề thì mới nghĩ cách kiếm ra trân bảo, nhưng mà sau khi nghe Kiệt Sâm cảnh cáo cũng chỉ đành thu liễm tiểu tâm tư vừa mới nổi lên của mình.
Nếu là mình thật sự làm như vậy, đến lúc đó Kiệt Sâm đại sư đến vương quốc cầm bảo vật, chính mình lại không lấy ra thì chuyện đó mới thật sự nghiêm trọng.
Vừa nghĩ tới hành vi của Vi Ân ngày đó tại phủ đệ đoàn đại biểu Uy Tư vương quốc mà toàn thân những Linh Dược đại sư này không khỏi mạnh mẽ run rẩy một chút.
Rất nhanh về sau, mấy thứ vật phẩm vô cùng quý hiếm lại một lần nữa bỏ vào trên cái bàn tròn, sau đó một ít các Linh Dược đại sư trong vương quốc có bảo vật cũng đều lấy giấy bút viết xuống bảo vật của vương quốc chính mình đặt ở bên cạnh Linh Tôn dược tề.
Những Linh Dược đại sư của tiểu quốc thật sự không thể lấy ra bảo vật lúc này cũng chỉ có thể vô cùng hâm mộ nhìn sang những Linh Dược đại sư đi đến bàn tròn, sắc mặt tràn đầy ảm đạm.
Chứng kiến mấy thứ trân phẩm trên cái bàn tròn kia, đám người Tư Lí Lan Tạp ở bên cạnh một mực khiếp sợ cũng không khỏi chịu thua.
Đám người như thế nào cũng thật không ngờ, toàn bộ giao dịch hội đều đã xong, vậy mà có mấy Linh Dược đại sư trên người còn có bảo vật quý hiếm như thế, hơn nữa những bảo vật lấy ra này còn trên giá trị của cá bảo vật đã giao dịch trừ Băng Linh Thánh quả ra.
Rất hiển nhiên trong tay những Linh Dược đại sư này vẫn có chút hàng, chỉ có điều tại giao dịch hội trước đó cũng không nhìn thấy vật phẩm đáng để xuất ra mà thôi.
Chỉ trong một lát sau, trên cái bàn tròn liền đã nhiều hơn gấp đôi trân phẩm.
Trong ánh mắt thấp thỏm không yên của tất cả Linh Dược đại sư, Kiệt Sâm chậm rãi đi tới bên cạnh bàn tròn cẩn thận quan sát.
Thấy được công hiệu của Linh Tôn dược tề, các Linh Dược Sư đều lấy ra chí bảo quý hiếm nhất, nhưng mà làm cho Kiệt Sâm thất vọng chính là ở bên trong những món đồ này không có một vật phẩm nào làm cho hắn đặc biệt động tâm.
Như thất giai Mộc Hệ linh, còn có mấy cái bảo vật Linh Dược đại sư viết xuống đều không thể kém hơn thất giai linh hạch, nhưng mà đối với Kiệt Sâm hiện tại mà nói thì cũng không có bao nhiêu công dụng.
- Kiệt Sâm đại sư, xin chờ một chút, chờ một chút.
Ngay tại thời điểm Kiệt Sâm do dự mà không biết nên tuyển cái gì mới tốt thì cửa đại sảnh đột nhiên có một người xông vào miệng thở hổn hển, đỏ bừng cả khuôn mặt.
Người này đúng là đệ nhất Linh Dược Sư La Bá Tỳ đại sư của Đông Thăng Vương Quốc, nhưng mà bởi vì trước đó tất cả mọi người đều tập trung ánh mắt phía trên Linh Tôn dược tề nên không ai chứng kiến chủ nhà trước đó không có trong đại sảnh.
- Kiệt Sâm đại sư, tại hạ tại đây còn có một kiện trân bảo, xin Kiệt Sâm đại sư xem qua.
La Bá Tỳ chậm rãi đi tới trước mặt Kiệt Sâm, trong tay cầm một quyển trục màu tím sau đó bỏ lên bàn tròn, trên ngọc đá màu tím toát ra từng đạo hoa văn lam tử với, phong cách cổ xưa hoa lệ, làm cho người ta cảm giác một loại khí thế hào hùng.
Động tác này của La Bá Tỳ lập tức khiến trong lòng các Linh Dược đại sư ở đây tức giận cùng khó chịu.
La Bá Tỳ trong lúc bị kích động lấy ra đồ vật, tuyệt đối là bảo vật bất phàm, kể từ đó, mọi người nhất định sẽ nhiều thêm một phần cạnh tranh, mà ít đi một phần hi vọng.
Bất quá tại đây dù sao cũng là địa bàn của Đông Thăng Vương Quốc người ta, đám người có muốn cũng ngại lên tiếng.
- La Bá Tỳ đại sư, ngươi đây là?
Kiệt Sâm nhướng mày, tiếp nhận quyển trục Ngọc Thạch của La Bá Tỳ, sau khi cẩn thận đọc kĩ thì cuối cùng ánh mắt Kiệt Sâm ngừng tại những dòng chữ nhỏ phía trên: Nguyệt Giai Hạ Phẩm phi hành linh kỹ -- Thiểm Lôi chi dực?
- Thiểm Lôi chi dực?
Trong miệng Kiệt Sâm thì thào những từ ngữ có chút lạ lẫm này, sau đó đồng tử Kiệt Sâm chậm rãi trợn to kinh ngạc lên tiếng nói:
- Không ngờ là phi hành linh kỹ!
- Phi hành linh kỹ? Kiệt Sâm đại sư không nhìn lầm chứ?
- Thật sự là phi hành linh kỹ? La Bá Tỳ như thế nào cam lòng bỏ ra vậy?
- Không phải đâu, phi hành linh kỹ này tại Đông Thăng Vương Quốc lúc nào lại có bảo vật này?
Lúc này, trong đại sảnh tất cả các Linh Dược đại sư nghe Kiệt Sâm nói ra những câu này thì trong ánh mắt đều tràn đầy ngạc nhiên, trong miệng thì thào lẩm bẩm. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Tại Tư Đặc Ân đại lục, ngũ giai Tông Linh Sư có thể đứng trên không trung một lát, mà cường giả lục giai Tôn Linh Sư trở lên có thể trên không trung tiến hành dừng lại và di chuyển trong cự ly ngắn.
Nhưng mà, chính thức muốn ngao du bầu trời, phá không phi hành thì ít nhất là thất giai Hoàng Linh Sư mới có khả năng này.
Nhưng mà nếu như có phi hành linh kỹ thì cho dù Linh Sư dưới thất giai Hoàng Linh Sư cũng có phi hành phi hành.