Những tia sáng trắng này vừa đụng vào bên ngoài thân Tạp Tư Ốc Nhĩ liền sáp nhập vào trong huyết nhục hắn, cùng lúc đó, đại lượng miệng vết thương đen kịt trên người Tạp Tư Ốc Nhĩ lúc trước bị Khảm Bối Nhĩ ăn mòn cũng nhanh chóng khép chặt lại.
Một lát sau, tia sáng trắng trong tay Mạc Ni Tạp tiêu tán, mà thương thế ở mặt ngoài thân thể Tạp Tư Ốc Nhĩ cũng đã triệt để khỏi hẳn, nhưng lông mày Mạc Ni Tạp vốn mang theo tự tin, giờ phút này lại nhíu lại thật sâu.
Bởi vì nàng phát hiện, sau khi thần thánh trị dũ chi quang của nàng trị liệu xong, vết thương trên người Tạp Tư Ốc Nhĩ tuy rằng thoạt nhìn khỏi hẳn rồi, nhưng bên trong cũng không có chuyển biến tốt đẹp, đặc biệt là sinh cơ trong cơ thể vẫn đang dần dần tiêu tán.
- Thần thánh trị dũ chi quang!
Mạc Ni Tạp lại lần nữa hét to, giờ khắc này, nàng triệt để thi triển toàn bộ thực lực của mình, hào quang trắng noãn không ngừng rơi vào trên thân thể Tạp Tư Ốc Nhĩ, ngay cả Kiệt Sâm và Lam Nguyệt Cổ Sâm ở một bên cũng vì hấp thu một ít bạch sắc quang mang bật ra mà cảm thấy vạn phần khoan khoái dễ chịu.
Nhưng mặc cho Mạc Ni Tạp thi triển thể nào thì tổn thương trong cơ thể Tạp Tư Ốc Nhĩ cũng không có bất kỳ chuyển biến tốt đẹp nào cả.
- Ta. . . Ta cũng hết cách rồi.
Mạc Ni Tạp lúc trước còn tràn đầy tự tin, giờ phút này lại nhẹ chau mày lên tiếng.
- Không có việc gì, có ngươi trị liệu, Tạp Tư Ốc Nhĩ tuy rằng không thể trị hết, nhưng ít nhất có thể lại sống quá mấy canh giờ, có thời gian này, ta hoàn toàn có thể khiến Tạp Tư Ốc Nhĩ khôi phục.
Cảm giác của Kiệt Sâm có chút đảo qua thân thể Tạp Tư Ốc Nhĩ, trong miệng phát ra thanh âm kinh hỉ .
Chợt, Kiệt Sâm bất chấp ánh mắt mê hoặc của Mạc Ni Tạp, đi thẳng tới trên đất trống ở một bên, từ trên người lấy ra đại lượng tài liệu.
Sau một khắc, Kiệt Sâm dĩ nhiên đã bắt đầu phối chế.
Ầm ầm!
Thân hình Kiệt Sâm triệt để biến mất trong rừng núi, Linh Dược tài liệu bay múa đầy trời, tạo thành một hình ảnh sáng lạn tuyệt mỹ.
Vào thời khắc mấu chốt này, Kiệt Sâm tự nhiên sẽ không giấu dốt, kỹ thuật lưu cửu giai đê cấp Linh Dược Thánh Sư triệt để thi triển ra, vô số Linh Dược tinh khí, hóa thành từng đạo Linh Dược Long khí gào thét trong rừng núi.
Ánh mắt Kiệt Sâm ngưng trọng, triệt để sáp nhập vào trong phối chế.
Một bên, nhìn thấy Kiệt Sâm phối chế, Mạc Ni Tạp hoàn toàn sợ ngây người, dù là Lam Nguyệt Cổ Sâm thì biểu lộ cũng hoàn toàn ngốc trệ.
Mạc Ni Tạp cũng không phải Linh Dược sư, chỉ có thể cảm nhận được loại cảm giác phóng khoáng, đại khí khi Kiệt Sâm phối chế, mà Lam Nguyệt Cổ Sâm thân là thiên tài linh dược sư mới thật sự minh bạch độ khó trong đó.
Dưới Kiệt Sâm kiệt lực phối chế, sau một canh giờ, Kiệt Sâm dĩ nhiên đã hoàn thành phối chế, Linh Dược tinh khí đầy trời bị hắn triệt để dung hợp lại với nhau.
Ầm ầm!
Một đạo khí tức kinh người từ trong bình dược tề phóng lên trời, ở trên không Thất Tinh Hải cấm địa tạo thành một cổ Thiên địa dược kiếp đáng sợ
Thiên địa dược kiếp chậm rãi hàng lâm, lọ Lin Dược tề mà Kiệt Sâm phối chế cho Tạp Tư Ốc Nhĩ chính là một lọ bát giai thượng phẩm Đế cấp Linh Dược tề, Thiên địa dược kiếp sinh ra dưới tình huống bình thường, coi như là bát giai cao cấp đế Linh Sư, cũng phải dốc hết toàn lực mới có thể vượt qua, nhưng đối mặt với tên biến thái Kiệt Sâm này, Thiên địa dược kiếp có thể so với bát giai cao cấp đế Linh Sư công kích, lại chỉ đủ để rèn luyện thân thể thôi.
Nguyên tố khí tức vô tận triệt để tiêu tán, Kiệt Sâm đã vượt qua Thiên địa dược kiếp một tay cầm lấy lọ Linh Dược tề xanh thẳm tản ra Hàn Băng khí tức đi tới trước mặt Tạp Tư Ốc Nhĩ.
- Cái này. . . Cái này hoàn thành phối chế rồi sao.
Mạc Ni Tạp biểu lộ thủy chung trang nghiêm, nghiêm túc và trang trọng, dù đánh chết cửu cấp đê cấp Thánh Linh sư như Khảm Bối Nhĩ cũng không có bao nhiêu biến hóa, giờ phút này trong mắt lại tràn đầy rung động.
Tuy rằng nàng không phải Linh Dược sư, nhưng cũng rõ, muốn chế biến ra một lọ Đế cấp Linh Dược tề, đến tột cùng là chuyện khó khăn cỡ nào, nhưng hôm nay, Kiệt Sâm lại trong vòng một canh giờ ngắn ngủi đã chế biến ra một lọ Đế cấp Linh Dược tề, hơn nữa còn là bát giai thượng phẩm Đế cấp Linh Dược tề, khiến Mạc Ni Tạp cơ hồ không thể tin được vào mắt mình nữa.
Trong ánh mắt khiếp sợ của Mạc Ni Tạp, Kiệt Sâm rót lọ Linh Dược tề kia vào miệng Tạp Tư Ốc Nhĩ.
Hàn Băng dược thủy chậm rãi trôi vào miệng Tạp Tư Ốc Nhĩ, Linh Dược khí tức kinh người tán dật, Mạc Ni Tạp và Lam Nguyệt Cổ Sâm thoáng chốc đều mở to mắt.
Các nàng đều muốn nhìn một chút, thương thế mà các nàng đều thúc thủ vô sách, Kiệt Sâm đến tột cùng sẽ trị liệu thế nào.
Dược thủy xanh thẳm trôi vào bụng, trên người Tạp Tư Ốc Nhĩ thoáng chốc tách ra đạo đạo khí tức kinh người, trong ánh mắt kinh ngạc của Mạc Ni Tạp và Lam Nguyệt Cổ Sâm, Tạp Tư Ốc Nhĩ lúc trước hấp hối, cơ hồ đã không có sinh mệnh khí tức, giờ sinh cơ trong cơ thể đang nhanh chóng bay lên, như một khỏa hỏa tinh yếu ớt lập tức hóa thành một đống đại hỏa thiêu đốt lên, tràn đầy sinh cơ.
- Khục khục!
Tạp Tư Ốc Nhĩ trước kia một mực lẳng lặng nằm trên mặt đất, hai mắt nhắm chặt, trong miệng ho khan lên tiếng, cả người mạnh mẽ thoáng một phát nhảy lên, rồi sau đó mờ mịt nhìn chung quanh.
- Ta đây là. . .
Tạp Tư Ốc Nhĩ mơ hồ lên tiếng, hắn nắm chặt hai tay, cảm thụ được thân thể hoàn hảo, cơ hồ không có một chút vết thương, trong lúc nhất thời không rõ đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.
Một bên, Mạc Ni Tạp lúc trước thi triển thần thánh trị dũ chi quang, như thế nào cũng không trị liệu được cho Tạp Tư Ốc Nhĩ nhìn thấy một màn này, hai mắt lập tức trừng tròn xoe, miệng mở thật to, trong mắt tràn đầy khiếp sợ, tựa hồ không thể khép lại được nữa.
Thất Tinh Hải cấm địa, gió biển cuồng mãnh không ngừng thổi qua núi rừng, phát ra thanh âm vù vù.
Trên không núi rừng bỗng nhiên hiện lên bốn đạo thân ảnh.