Đêm hôm khuya khoắt, ai lại đi đến nơi này?
Vũ Thuần Tử không khỏi nổi lên hiếu kỳ, bước ra ngoài mở nhẹ cánh cửa.
Chợt nhìn thấy phía cuối dãy hành lang bên trái, có ba người chầm chậm tiến đến, không nhìn rõ diện mạo, nhưng theo hình dáng vẫn có thể thấy được một hai.
Đi đầu là một vị thiếu niên, cùng với hai nữ nhân xa lạ, bước chân của cả ba bước đi đồng đều, bọn họ đều giữ khoảng cách mà sải bước, dường như là không hề liên quan đến nhau một dạng.
Nhìn cảnh này, Vũ Thuần Tử không khỏi nhíu mày.
Thiếu niên đi đầu đang đi tới, đột nhiên phát hiện Vũ Thuần Tử mở cửa ra nhìn bọn hẳn, hẳn lại không có bao nhiêu kinh ngạc, chỉ chầm chậm đi tới gần.
Lúc này, Vũ Thuần Tử mới nhìn rõ diện mạo của ba người, nam thì anh tuấn ngời ngợi, nữ thì xinh đẹp tuyệt trần.
Thiếu niên anh tuấn kia, mặc y phục màu trắng, có thêu hình con hạc.
Ngũ quan tuy là anh tuấn, nhưng bên trong đôi mắt của người này, Vũ Thuần Tử lại nhận ra một tia thâm trầm như có như không, vừa nhìn khiến thiện cảm của hẳn đối với thiếu niên này biến mất.
Mà hai nữ nhân đắng sau, một người thanh nhã thoát tục, dáng người yểu điệu, cộng với y phục màu xanh hoa lệ, mái tóc dài yêu kiều, khiến Vũ Thuần Tử có chút kinh diễm.
Người còn lại thì lạnh lùng như băng sương, mái tóc màu bạc, y phục đỏ, dáng người không thua kém nữ nhân bên trái bao nhiêu, dung nhan càng hơn nữ nhân kia một bậc.
Cả ba đều tò mò quan sát Vũ Thuần Tử, hai người không khỏi ngạc nhiên, bọn họ không ngờ được, tên này tu vi chỉ có Phát Mạch cảnh.
Duy chỉ có nữ nhân tóc trằng mặc áo đỏ kia tâm tình vẫn một dạng băng lãnh, đối với tu vi Vũ Thuần Tử nàng không có bao nhiêu ngạc nhiên.
Chỉ thấy người thiếu niên đi đầu lên tiếng hỏi.
"Ngươi là Vũ Thuần Tử? Vừa mới đến Vân gia sao?"
"Đúng là tai"
Vũ Thuần Tử có chút sững sờ, liền gật đầu nói.
"Ha ha... Ngươi đừng sợ, ta không đến để trêu chọc ngươi đâu, ta chỉ muốn xem xem, người mà Vân gia chọn là ai thôi,
mà ta gọi Vân Cảnh Huy, rất vui vì được gặp mặt."
Thấy biểu cảm của Vũ Thuần Tử, thiếu niên liền nở nụ cười hòa nhã, ngay lập tức lên tiếng giải thích.
"Rất vui vì được làm quen!"
Vũ Thuần Tử một đầu mơ hồ, như vẫn cố tạo ra thiện cảm.