Vân Nam cũng cảm thấy nực cười, trong mắt hiện lên nồng đậm xem thường Vũ Thuần Tử.
"Còn có chuyện này?”
Vân Cổ Nhuế khẽ giật mình hỏi. "Có! Chính tai ta nghe thấy." Vân Nam gật đầu đáp.
"Tên này đầu óc dính vào nước? Hay là bên trong chỉ chứa bùn nhão?”
Nghe Vân Nam thừa nhận, Vân Cổ Nhuế bất giác cười lớn, không ngờ trên đời này lại có kẻ ngạo mạn như thế, vốn nghĩ thời gian ba năm đã là quá ngắn, mà tên này lại dám trực tiếp đưa ra tuyên bố hùng hồn như vậy.
Tuổi trẻ bây giờ đúng là nghé con không sợ cọp!
"Nếu lỡ như hắn làm được thì sao?"
Vân Nam đột nhiên hỏi.
"Ngươi tin là thật?" Vân Cổ Nhuế nhìn thẳng vào cặp mắt đối phương, hỏi lại.
"Không tin, nhưng ta chỉ nói nếu như thôi!" Vân Nam có chút lúng túng giải thích.
"Hừi! Nếu như hản làm được, trong vòng một năm đạt tới Trúc Cơ, ta cũng không thể khoanh tay ngồi yên chờ chết!"
Sắc mặt Vân Cổ Nhuế không khỏi trầm xuống, lên tiếng hừ lạnh.
"Chúng ta sẽ làm như thế nào?" Vân Nam không hiểu hỏi. "Đương nhiên là diệt trừ từ trong trứng nước! Mặc kệ lời tên kia nói thật hay là giả, đều không thể bỏ qua mối nguy cơ tiềm ẩn”
Ánh mắt Vân Cổ Nhuế nhíu chặt lại, kèm theo giọng nói băng lãnh truyền ra, khiến không khí bên trong đại điện dường như cô đặc.
Không ít cao thủ chứng kiến một màn, tràn đầy sợ hãi nhìn vào Vân Cổ Nhuế trước mặt.
"Gia chủ, ta còn nghe nói, nếu Vũ Thuần Tử kia trong vòng một năm đạt tới Trúc Cơ, ngoại trừ gả Vân Bích Vận cho hắn, thì sẽ được hưởng một đặc quyền đặc biệt."
Vân Nam chợt nhớ ra điều gì, vội vàng nói thêm.
Mà bên này, sắc mặt của Vân Cổ Nhuế cùng các cao tầng sau khi nghe tới bốn chữ "đặc quyền đặc biệt" kia, ngay lập tức trầm trọng xuống.
"Đặc quyền đặc biệt?" Vân Cổ Nhuế có chút không tin, hỏi lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!