Vân Tiêu thấy một màn, nội tâm triệt để sôi trào, người này vào Vân gia thì càng thêm thích hợp.
Vân Bích Vận bên cạnh, đôi mắt không ngừng dán chặt vào Vũ Thuần Tử, nhìn nam nhân anh tuấn trước mặt, nàng
không khỏi hiện lên tia rung động.
Bản thân nàng cũng biết rằng, một mình nàng không thể đánh bại toàn bộ bọn họ chỉ trong một khắc được.
Sáu cao thủ Tẩy Tủy kỳ càng thêm khiếp sợ, chết lặng nhìn ba mươi người ngã rạp xuống đất, thảm trạng vô cùng thảm khốc.
Vũ Thuần Tử từ tốn nói.
"Là các ngươi ra tay ép người thôi!"
Toàn bộ người ở quảng trường nghe xong, triệt để rơi vào im lặng.
"Các ngươi còn ai đến?” Vũ Thuần Tử cao giọng hỏi.
Sáu cao thủ Tẩy Tủy kỳ không khỏi nhìn nhau, trong mắt bọn hẳn đều chứa sự kiêng ky nồng đậm.
Vũ Thuần Tử quét mắt qua một lượt, đột nhiên dừng lại một người, người này không phải ai khác, chính là nữ nhân lúc đầu trêu chọc hắn.
Chỉ thấy Vũ Thuần Tử khẽ cười nhẹ, nói.
"Tên mặt trắng, dám cùng ta lên lôi đài so đấu?”
Nữ nhân kia nghe vậy, trong lòng nhảy lên lộp bộp, nở một nụ cười miễn cưỡng läc đầu nói.
"Không... Không cần, ngươi thẳng!" "Vậy cũng nên thực hiện lời hứa hẹn!"
Vũ Thuần Tử khẽ cười tà mị nói ra.
Khiến nàng giật bắn mình sợ hãi, nàng có chút mất tự nhiên đáp.
"Cái này không hay lắm!"
"Hừ! Ngươi dám thất hứa, vậy ta sẽ nói chuyện này cho mọi người biết!"
Vũ Thuần Tử liền hừ lạnh, giả vờ uy hiếp nàng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!