"Tên đồng bọn thấy vậy, cũng nở nụ cười như ý nguyện, sắc mặt hân lúc này mới chính thức lộ ra nguyên hình, giọng điệu băng lãnh nói
"Hữ! Mau giao toàn bộ thứ trong người ngươi có cho ta, sau đó mau chóng biến về bên Bäc Linh Tông, nếu không bọn ta sẽ giết không thai"
Thiên Vũ nhanh chóng áp sát Vũ Thuần Tử, rút đao chỉ thẳng vào hẳn, lớn tiếng quát, giọng nói tràn đây ngông cuồng,
"Khôn hồn liền giao ra, nếu không bọn ta sẽ không cho. ngươi sống thoải mái."
Nét mặt Vũ Thuần Tử trầm trọng đến cực điểm, khóe miệng giương lên nụ cười lạnh, đáp.
“Ta biết các ngươi đắng nào cũng không cho ta qua, vậy. được, tự ta sẽ đi qua đói”
“Tiểu tử, ngươi dám bước chân vào nửa bước, liền đảm bảo ngươi sẽ hối hận về sau."
'Tên hộ vệ kia nổi giận nói, kèm theo đó là khí tức âm lãnh đồng thời vận chuyến.
'Vũ Thuần Tử không có sợ hãi, vẫn như cũ bình thản, lại nói
"Ta cũng cho các ngươi môt lời khuyên, nhanh chóng cút sang một bên để ta đi, và đưa hết đồ trên người cho ta, ta sẽ tha cho các ngươi một mạng”
Hai người nghe vị đó đồng loạt cười lớn.
phản ứng đầu tiên là sửng sốt, sau
Bọn hắn không có nghe nhầm chứ? Tên này dám cả gan uy hiếp người của Tạc Thiên Tông, đúng là không biết chữ” chết viết như thế nào, chẳng lẽ đầu óc hản có vấn đề?
"Ngươi không biết ngươi vừa trêu chọc đến ai đâu”
Thiên Vũ nhếch mép cười lạnh nói.
"Ta không nói nhiều, chỉ cần các ngươi đồng ý hay là không thôi!"
Giọng nói bĩnh tĩnh từ Vũ Thuần Tử truyền tới, nhưng thực chất bên trong hăn đã đạt tới biên giới bạo nộ.
"Chỉ bảng ngươi? Mau bỏ lại đồ đạc rồi cút khỏi đây!”
Thiên Vũ trầm giọng nói, thanh đao trong tay đã sớm chuấn bị dạy dỗ cho Vũ Thuần Tử một bài học.
Đừng! Bất chợt, một tiếng nố lớn vang lên ngay tức thì, tên thị vệ
kia chưa kịp phản ứng, đã thấy đồng bọn Thiên Vũ của hán, bị
đánh bay ngược ra xa, thân thể nặng nề đâm vào tảng đá.
Oat
Thân thể Thiên Vũ ngã xuống đất, nhanh chóng phun ra ngụm máu tươi.
"Thiên Vũt" Đồng bọn thấy vậy ngay lập tức cả kinh, kinh hãi kêu lên. Hãn không hề thấy Vũ Thuần Tử ra đòn từ lúc nào, chỉ thấy được Thiên Vũ bay ra xa mà thôi, điều này làm hãn vô.
cùng khiếp sợ.
Chưa đợi hắn phản ứng lại, Vũ Thuần Tử đã xuất hiện ngay bên cạnh hãn từ lúc nào không hay.
Nhìn ngũ quan anh tuấn trước mặt, kèm theo sắc mặt băng lãnh không có chút cảm tình nào, hẳn không khỏi ứa ra mồ hôi hột. Vội vã cầm cây đao đâm thẳng vào vùng ngực Vũ Thuần Tử.
'Vũ Thuần Tử nhẹ nhàng nghiêng người qua thoát được một đòn, sau đó cánh tay phát huy lực lượng, hét lớn một tiếng, đánh một chưởng vào ngực tên này.
"Địa Chấn!"
Đừng...