Tác giả: Mục Cảnh Thiên
Thể loại: Ngôn tình, ngược
Ngay khi Hà tổng vừa rời khỏi, tầm mắt của Mục Cảnh Thiên lại tiếp tục quay sang quan sát Hạ Tử Hy, giờ phút này hắn ta có chút chần chừ, không biết rằng quyết định mua trang phục cho Hạ Tử Hy ngày hôm nay có phải là một sai lầm hay không? Có thể dễ dàng nhận thấy rằng, ánh mắt của một số người không ngừng nhìn về phía Hạ Tử Hy, nếu như không phải hắn đứng bên cạnh cô, e rằng vô số kẻ muốn ve vãn tán tỉnh đã bước đến bắt chuyện với cô.
Chính vào lúc này, có một âm thanh yếu ớt vang lên từ sau lưng Mục Cảnh Thiên.
Cảnh Thiên...
Mục Cảnh Thiên lúc này đang đứng đối diện với Hạ Tử Hy, cho nên cô chỉ cần vừa ngước lên liền có thể nhận ra được người đang đứng phía sau Mục Cảnh Thiên là ai.
Trừ Lăng Tiêu Vân ra thì còn có thể là ai?
Nghe thấy giọng nói đó Mục Cảnh Thiên liền quay đầu lại phía sau, khi nhìn thấy Lăng Tiêu Vân cặp chân mày bất chợt nhíu lại.
Lăng Tiêu Vân biết rõ Mục Cảnh Thiên vẫn còn đang tức giận mình, cho nên hôm nay đặc biệt đến tìm hắn; nhưng không thể ngờ rằng lại chứng kiến được một màn nói cười
vui vẻ giữa Hạ Tử Hy và Mục Cảnh Thiên, hơn nữa...nhìn trang phục hai người bọn họ mặc vào ngày hôm nay, giống như là một đôi.
Trong khoảnh khắc đó, đôi mắt của Lăng Tiêu Vân lại lần nữa bị ngọn lửa đố kỵ thiêu trụi.
Ánh mắt tức giận nhìn về phía Hạ Tử Hy.
Hạ Tử Hy biết rằng Lăng Tiêu Vân lại tiếp tục hiểu lầm cô!
Đặc biệt giống như đang diễn một bộ phim truyền hình cẩu huyết, hết lần này đến lần khác đều bị Lăng Tiêu Vân bắt gặp, sau đó dẫn đến hiểu lầm
hai người.
Hạ Tử Hy cảm thấy vận mệnh thật biết cách trêu chọc con người.
“Mục tổng, không làm phiền hai người trò chuyện, tôi đi trước đây!” vừa dứt lời, Hạ Tử Hy lập tức buông ly rượu vang trong tay sau đó rời khỏi.
Cô hoàn toàn không muốn bị kẹp vào giữa hai người bọn họ, càng không muốn Lăng Tiêu Vân dùng ánh mắt căm ghét như vậy nhìn cô.
“Đợi một lát!” lúc này, Lăng Tiêu Vân đột nhiên nói.
Bước chân của Hạ Tử Hy lập tức dừng lại.
Lăng Tiêu Vân càng ngày càng không thích Hạ Tử Hy.
Lúc này, Hạ Tử Hy quay đầu lại nhìn cô sau đó nói: “Còn chuyện gì khác sao Lăng tiểu thư?”
“Hạ Tử Hy, cô có thể cách Cảnh Thiên xa một chút được không?”
Lăng Tiêu Vân nhìn thẳng vào Hạ Tử Hy nhấn mạnh từng chữ, giọng điệu này giống như Hạ Tử Hy như đang cố ý tiếp cận Mục Cảnh Thiên.
Nghe những lời này của Lăng Tiêu Vân, Hạ Tử Hy nhíu mày, có chút buồn cười nhìn cô ta nói: “Lăng tiểu thư, cô đây là có ý gì?”
“Tôi có ý gì, cô chắc chắn nên hiểu rõ!” Lăng Tiêu Vân nhìn Hạ Tử Hy nói.
“Cô từ lúc ban đầu, chắc chắn đã có ý định tiếp cận Cảnh Thiên. Thế nào? Hiện tại thấy mối quan hệ của chúng tôi biến chất trở thành tình huống hiện tại, cô cảm thấy vui lắm đúng không?” Lăng Tiêu Vân nhìn Hạ Tử Hy nhấn mạnh từng chữ nói.
Lúc này, cũng đã có nhiều vị khách quý đã có mặt tại sảnh khách sạn, không gian xung quanh vô cùng ồn ào, trước mặt không có ai chú ý đến tình huống phía bên này.
Hạ Tử Hy có chút buồn cười, suy nghĩ trong chốc lát liền nói: “Lăng tiểu thư! Có phải cô có biểu hiện của chứng hoang tưởng người khác hãm hại không?”
“Cô?
“Tôi đã từng nói qua, không phải thứ gì cô cho là tốt thì người khác cũng sẽ có cùng suy nghĩ với cô!”
“Tôi khiến cho mối quan hệ của hai người trở thành như vậy? Lăng tiểu thư, yêu cầu cô ăn nói rõ ràng tôi đã làm những việc gì? Sự việc cô lấy trộm tấm thiệp thuyết minh thiết kế của tôi, tôi cũng chưa từng muốn truy cứu đến cùng, cô hiện tại còn muốn như thế nào nữa?” Hạ Tử Hy nói.
Nhắc đến việc tấm thiệp thuyết minh, sắc mặt Đường Mộc Tuyết đột nhiên thay đổi, có chút khó xem.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!