Đọc truyện hay Cô Vợ Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
A Thuật bất lực nhìn tấm standee ngoài cửa, sau đó bước vào bên trong.
Nhân viên phục vụ trong cửa hàng, một người tên Hoa Nam, một người tên An An, chỉ trong thời gian vài ngày, ba người bọn họ cũng đã trở nên thân thuộc với nhau hơn.
“Anh Thuật này, nhìn tình huống hiện tại xem ra chị Đô Đô đã xem anh như phương pháp kiếm tiền rồi!” An An mỉm cười nói, nhìn thấy tấm standee trước cừa
hàng, mặc dù không thể không thừa nhận, rất đẹp trai, nhưng cũng có một cảm giác vô cùng nực cười.
Hoa Nam gật đầu đồng ý: “Đúng vậy, anh Thuật, anh hiện tại chính là bảng hiệu chào hàng sống của chúng em, nhưng mà…” nhìn tấm standee đặt trước cửa, chuyện này có thể chấp nhận được hay sao? Ánh mắt của cậu mang chút nghi ngờ nhìn A Thuật.
“Anh thật sự có thể nhẫn nhịn bị bà chủ Đô giày xéo sao?”
“Ăn nói bậy bạ gì đó, được rồi,
đến giờ rồi, chuẩn bị có khách hàng đến rồi, chuẩn bị thôi nào!” A Thuật lên tiếng.
“Anh Thuật, nói thật lòng, anh có phải thích chị Đô Đô hay không?” An An mỉm cười hỏi.
A Thuật đưa mắt nhìn sang cô: “An An, hôm nay em đã ký tên hay chưa?”
Nhắc đến chuyện này, An An lập tức sửng sốt: “ôi, em quên mất!” vừa nói, liền nhanh chóng đi ký tên.
A Thuật thu hồi tầm mắt, chuẩn bị
làm việc, chỉ là khóe môi nhếch lên một nụ cười như có như không.
Hoa Nam nhìn A Thuật, sau đó nhìn sang An An mỉm cười.
Mặc dù bọn họ đều không nói ra, nhưng vẫn có thể nhìn ra được,
A Thuật đối với bà chủ Đô luôn có một sự bao dung khó nói nên lời, bất kể bà chủ làm gì, A Thuật cũng đều không phản bác lại.
Cho nên, trong mắt hai người bọn họ, A Thuật chính là thích bà chủ Đô.
Trên cơ bản từ mười giờ sáng cửa hàng liền bắt đầu bận rộn, cho đến khoảng chiều ba đến năm giờ, chính là thời điểm đông đúc nhất, hơn nữa vào lúc này Hạ Tử Hy cũng ghé qua.
Khi cô đến nơi, nhìn thấy khách hàng nườm nượp trong cửa hàng vô cùng kinh ngạc, sau đó khi nhìn sang tấm standee ngoài cửa, Hạ Tử Hy bất giác không nhịn được cười.
Thật sự giống như những gì Mục Cảnh Thiên nói, người có thể bao dung cho Đô Đô đến như vậy, e rằng cũng chỉ có một mình A
Thuật mà thôi.
Có điều tấm ảnh này…vừa nhìn cũng biết là suy nghĩ của Đô Đô.
Chỉ có một mình cô ấy mới có thể nghĩ ra cách như vậy.
Khi Hạ Tử Hy bước vào trong cửa hàng, A Thuật liếc mắt liền có thể nhận ra cô ấy.
Tại đây có hình ảnh
Hạ Tử Hy bước qua ngồi vào vị trí dành sẵn cho mình, nhìn thấy nhiều người như vậy, ánh mắt đều như đói khát nhìn A Thuật, cô hiện tại cũng đã đoán ra được, những người này tuyệt đối vì A Thuật nên mới đến đây.
Thật không ngờ Đô Đô…vậy mà lại biết nắm bắt cơ hội kinh doanh đến như vậy.
Chính vào lúc cô vẫn đang tường tượng mọi thứ, thì An An cũng đã cầm đồ đạc đến: “Của chị đây!”
“Cảm ơn em!”
“Xin hỏi, chị là bạn của chị Đô Đô sao?” An An nhìn Hạ Tử Hy hỏi.
Hạ Tử Hy nhấp một ngụm café, nhìn cô gật đầu: “Đúng vậy!”
“Chị thật xinh đẹp!” An An mỉm cười nói.
Hạ Tử Hy thật sự không nghĩ đến cô ấy sẽ nói như vậy liền mỉm cười trả lời: “Em cũng rất đáng yêu!”
An An nhìn giống như một đứa trẻ vẫn chưa lớn, khi mỉm cười thì
lộ ra hai lúm đồng tiền, rất đáng yêu cũng xinh đẹp.
An An ngượng ngùng mỉm cười nói: “Em đi làm việc tiếp đây, nếu có gì cần hỗ trợ thì chị cứ gọi em!”