Đọc truyện hay: Tổng tài anh quá bá đạo rồi
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
LINK VÀO NHÓM nhayhȯ。cøm
ĐỌC FULL
Hạ Tử Hy nhíu mày, lại một lần nữa nhấn chuông cửa, nhưng vẫn không có người xuất hiện.
Không lẽ thật sự không có người trong nhà hay sao?
Chắc chắn không phải như vậy, vừa rồi Mike có gọi điện thoại cho cô, chứng minh trong nhà chắc chắn có người, đột nhiên nghĩ đến Tống Kỳ hiện tại đang sốt cao, Hạ Tử Hy có chút lo lắng, sau đó gấp gáp nhấn chuông cửa hết lần này đến lần khác.
Nhưng từ đầu đến cuối đều không có người bước ra mở cửa.
Cuối cùng Hạ Tử Hy đành gấp gáp gọi điện thoại đến cho Mike, Mike sau khi nghe xong vô cùng lo lắng, trực tiếp chạy đến đưa chìa khóa nhà cho cô.
Hai người sau khi bước vào bên trong, trực tiếp tiến vào phòng ngủ của Tống Kỳ, còn Tống Kỳ lúc này đang nằm bất động trên giường.
Hạ Tử Hy sửng sốt, liếc mắt nhìn Mike, Mike lúc này cũng đang ngước mắt nhìn sang cô, Hạ Tử
Hy đành thăm dò từng bước, bước đến gần.
Chính vào ngay lúc này, thân thể Tống Kỳ có chút lay động, Hạ Tử Hy lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, cô vốn dĩ còn cho rằng anh đã xảy ra chuyện gì rồi, Hạ Tử Hy nhẹ nhàng bước đến, nhẹ nhàng vỗ lên người anh, nhưng khi tiếp xúc với da thịt anh liền phát hiện ra nhiệt độ nóng đến phỏng tay.
“Anh ấy thật sự lên cơn sốt rồi!” Hạ Tử Hy ngồi xuống bên mép giường nói.
Mike đứng cách chiếc giường hơn một mét, sau khi nghe câu nói này của Hạ Tử Hy, ánh mắt liếc nhìn về phía Tóng Kỳ lúc này đang nằm mê man trên giường: “Đúng vậy, kể từ sau khi tham gia buổi tiệc lễ kỷ niệm Vân Duệ, sau khi tổng giám đốc quay trở về đã trở nên kì quái, uống rất nhiều rượu, không hề ăn một ngụm thức ăn nào, cũng không đến công ty…tôi vốn dĩ muốn kêu cô đến đây, nhưng tổng giám đốc không cho phép.
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy thoáng ngây người.
Những lời này của Mike mang tính ám chỉ như vậy, cô làm sao có thể không nghe hiểu được chứ.
Chỉ có điều…
Chính vào lúc này, thân thể Tống Kỳ động đậy, giống như nghe được động tĩnh, sau đó trừng mắt nhìn, khi nhìn thấy Hạ Tử Hy cùng Mike đang đứng trước mặt mình, anh thoáng sững người, có chút nghi ngờ rằng có phải mình xuất hiện ảo giác hay không.
“Tiểu Hy…” giọng nói của anh có chút khàn đục, bất kể anh có
đang sốt cao, nhưng giọng nói vẫn dễ nghe đến vậy.
Nghe giọng nói vang lên từ phía sau, Hạ Tử Hy xoay người khi nhìn thấy Tống Kỳ liền lên tiếng: “Anh vẫn nhận ra em chứ?”
Nhắc đến chuyện này, Tống Kỳ liền biết đã xảy ra chuyện gì, ánh mắt liếc nhìn về phía Mike, mang theo ý trách cứ.
Mike đứng tránh sang một bên, cân nhắc suy nghĩ một lát sau đó nói: “Xin lỗi tổng giám đốc, là tôi tự chủ trương gọi Hạ tiểu thư đến đây!” bất kể tổng giám đốc có
trách mắng anh như thế nào, anh đều chấp nhận.
“Anh không cần phải nhìn Mike như vậy, anh ấy cũng vì muốn tốt cho anh mà thôi!” Hạ Tử Hy từ tốn nói.
Nghe thấy câu nói này của Hạ Tử Hy, Tống Kỳ nhìn cô nói: “Hôm nay…em không bận sao?”
Hạ Tử Hy nhìn anh trả lời:
“Không bận!”
“Thật ra anh không có chuyện gì cả!” Tống Kỳ nói.
Lúc này, Hạ Tử Hy liền cầm thanh nhiệt kế trên bàn, sau khi vẫy nhẹ liền đưa đến cho Tống Kỳ: “Anh đo thử nhiệt độ, đến lúc đó em mới tin anh không có chuyện gì cả!”
Nhìn thanh nhiệt kế trước mặt, ánh mắt Tống Kỳ vẫn nhìn về phía Hạ Tử Hy, sau đó chậm chạp nhận lấy.
Lúc này, Hạ Tử Hy xoay người nhìn Mike: “ở đây có thuốc hạ sốt hay không?”
“Có!” Mike lập tức lên tiếng.
“Lấy đến đây!” Hạ Tử Hy nói.
Nghe lời căn dặn của cô, Mike lập tức bước ra ngoài.
“Đợi đã, anh nhớ lát nữa rót thêm một ly nước vào đây!”
“Tôi biết rồi!” vừa nói, Mike liền bước ra ngoài.