Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 485: Như thế nào lại từ cầu thang té xuống bên dưới chứ?
“Bác trai bác gái!” khi nhìn thấy hai người bọn họ, Hạ Tử Hy cũng không biết nên làm như thế nào để an ủi họ.
“Không được nhúc nhích, hiện tại
không biết thương tích của bà nội như thế nào, không được đụng đến bà nội, chờ bác sĩ đến…” Hạ Tử Hy nói.
Nghe lời căn dặn này của cô, Mục Trăn cùng Mục phu nhân quả nhiên không động đậy, chỉ nhìn Hạ Từ Hy. Đến người từng trải như Mục Trăn cũng bị thuyết phục bởi những lời này của Hạ Tử Hy.
Chính vào ngay lúc này, người bước vào bên trong càng ngày càng nhiều, có y tá cùng bác sỹ. Bọn họ cùng hợp sức đem Mục lão thái thái đặt trên giường bệnh
sau đó đẩy vào bên trong phòng cấp cứu.
Bên ngoài phòng cấp cứu lúc này, Mục Trăn, Mục phu nhân còn có Hạ Tử Hy chỉ đành nôn nóng đứng chờ bên ngoài.
Hạ Tử Hy giây phút này lo lắng đến mức suýt bật khóc.
Cô không hiểu được tại sao mọi chuyện lại diễn ra như vậy.
Bên ngoài phòng cấp cứu lúc này, Mục Trăn, Mục phu nhân còn có Hạ Tử Hy chỉ đành nôn nóng đứng chờ bên ngoài.
Hạ Tử Hy giây phút này lo lắng đến mức suýt bật khóc.
Cô không hiểu được tại sao mọi chuyện lại diễn ra như vậy.
Chính vào ngay lúc này, Mục Cảnh Thiên từ xa chạy đến, khi nhìn thấy bọn họ, gấp gáp hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì rồi?”
Nhìn thấy Mục Cảnh Thiên xuất hiện, Mục Trăn ngây người, sau
đó nhìn lên cánh cửa phòng cấp cứu, cũng không biết nên nói như thế nào; lúc này Mục phu nhân nhìn sang Mục Cảnh Thiên: “Bà nội con té từ trên lầu xuống, hiện tại đã được đưa vào phòng cấp cứu, tình huống lúc này nói thật mọi người cũng không rõ!”
Nghe vậy, sắc mặt Mục Cảnh Thiên lập tức thay đổi: “Như thế nào lại từ cầu thang té xuống bên dưới chứ?”
Nhắc đến chuyện này, ánh mắt Mục phu nhân liền nhìn sang Hạ Tử Hy.
Hạ Tử Hy lúc này ngồi một bên, nét mặt tràn ngập lo lắng.
Lúc này, ánh mắt Mục Cảnh Thiên cũng lướt qua, nhìn sang Hạ Tử Hy, trực tiếp lên tiếng hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gi?”
Khi nghe thấy giọng nói của Mục Cảnh Thiên, Hạ Từ Hy liền lên tiếng trả lời: “Vốn dĩ em cùng bà nội muốn cùng nhau ra ngoài đi dạo, nhưng lúc đó có một nữ y tá đến nói với chúng em, nói rằng điện thoại trong phòng bà không ngừng kêu, sau đó em liền quay trở về lấy điện thoại cho bà nội; đợi đến khi em trở lại…thì bà nội
đã như vậy rồi!”
Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy bất giác không kiềm được mà rơi nước mắt.
Cô chính là đang tự trách bản thân. Nếu như không phải do bản thân rời đi, thì có lẽ Mục lão thái thái cũng sẽ không té ngã thành ra dạng như vậy.
Nhìn dáng vẻ khổ sở của cô, Mục Cảnh Thiên liền vươn tay ôm lấy Hạ Từ Hy vào trong lòng.
Hạ Tử Hy dựa sát vào trong vòng tay hắn, nghĩ đến dáng vẻ lúc té
ngã của Mục lão thái thái, cô thật sự sợ sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Chính vào ngay lúc này, cánh cửa phòng cấp cứu liền bật mở, bác sĩ bước ra ngoài; ngay lúc này tất cả mọi người đều nhanh chóng bước lên phía trước.
“Bác sĩ, như thế nào rồi?”