Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 484: Người đâu, mau đến đây…
Nhìn khuôn mặt méo mó vì tức giận của cô, Mục lão thái thái nhíu mày, bước chân không tự chủ được lùi về phía sau, nhưng đột nhiên chỉ có thể đạp vào một khoảng trống phía sau. Khiến cả người đều ngã về phía sau.
Lăng Tiêu Vân hoảng hốt, căn bản có thể vươn tay túm chặt lấy bà, nhưng cô lại chần chừ vài giây, khiến cho cả người Mục lão thái thái từ cầu thang ngã xuống. Đến mức, phải có đến một giây khoái cảm, cô đã có suy nghĩ rằng chỉ cần Mục lão thái thái chết đi, như vậy cô cùng Mục Cảnh Thiên có thể ở bên nhau!
Đoang đoang đoang!
Mục lão thái thái từ phía trên té ngã xuống, khi cả người lăn xuống dưới cầu thang, đôi mắt đã nhắm chặt, bất tình nhân sự, chỉ thấy trên trán lấm tấm vết máu.
Lăng Tiêu Vân lúc này cũng không màng đến những chuyện khác, lập tức xoay người chạy xuống lầu dưới. Nhất định không thể để bất kỳ ai phát hiện ra cô!
Ngay giây phút xông ra khỏi bệnh viện, trực tiếp bước lên chiếc xe đang dừng trước cổng.
“Mau lái xe, nhanh lên!” Lăng Tiêu Vân gấp gáp nói.
Nhìn dáng vẻ căng thẳng lúc này của cô, A Thuật nhíu mày thắc mắc hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì hay sao?”
“Mau lái xe rời khỏi nơi này!” Lăng Tiêu Vân đột nhiên hét lên, dáng vẻ lúc này giống như đã nhìn thấy một việc gì đó rất đáng sự vậy.
A Thuật cũng không tiếp tục nhiều lời, trực tiếp khởi động xe rời khỏi.
Trong bệnh viện lúc này.
Hạ Từ Hy sau khi tìm được điện thoại liền quay trở lại nơi vừa rồi, nhưng như thế nào cũng không nhìn thấy Mục lão thái thái.
Tìm kiếm khắp nơi, nhưng dù cho cô đã lật tung cả tầng bệnh viện này lên nhưng cũng không hề nhìn thấy bóng dáng của Mục lão thái thái.
Dù cô đã đi hỏi những người xung quanh nhưng cũng không có ai có thể trả lời được.
Lúc này, nhìn sang cửa thoát hiểm cầu thang, Hạ Từ Hy liền nhíu mày, nhưng vẫn quyết định bước sang bên đó kiểm tra một lượt.
Nhưng khi cô đẩy cửa, nhìn thấy người đang nằm dưới chân cầu
thang thì hoảng hốt kêu lên.
“Bà nội!” Hạ Tử Hy thất thanh kêu lên một tiếng.
Chân mang giày cao gót ba phân, cũng không biết bản thân như thế nào có thể chạy xuống bên dưới, khi nhìn thấy vết thương trên trán Mục lão thái thái, còn có dáng vẻ nằm im bất động lúc này của bả, quả thật khiến cô khiếp sợ không thôi.
“Bà nội, bà nội!” Hạ Tử Hy cố gắng kêu vài tiếng, nhưng Mục lão thái thái lại không chút phản ứng.
Chính ngay lúc này, Hạ Tử Hy ngẩng đầu hét lớn: “Người đâu, mau đến đây…”
Lúc này, bên ngoài có người nghe thấy âm thanh liền bước vào, chính là một nữ y tá.
Hạ Tử Hy lúc này khi thấy nữ y tá bước vào, giống như nhìn thấy cứu tinh liền gấp gáp nói: “Mau kêu người đến đây, nhanh lên…”
Nữ y tá nhìn thấy tinh huống hiện tại, sau đó liên tục gật đầu.
Tiếp theo đó, người bước vào kế tiếp chính là Mục Trăn cùng Mục
phu nhân.
Khi nhìn thấy người đang nằm bất tỉnh trên nền đất, sắc mặt cả hai người lập tức thay đổi.
“Mẹ!”
“Mẹ!”
Hai người đồng loạt hét lên.