Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

Chương 482: Không bằng cháu hiện tại quay về phòng lấy cho bà?
Nghe đến đây, Mục lão thái thái lập tức mỉm cười nói: “Được chứ!”
Bà lúc này chính là muốn được ra ngoài đi dạo. Sau đó, hai người lại tiếp tục trò chuyện một phen, Hạ Tử Hy liền cùng Mục lão thái thái bước ra ngoài đi dạo.
Khi bước ra ngoài hành lang, Hạ Từ Hy cùng Mục lão thái thái vẫn trò chuyện vui vẻ, giống như chủ đề bất tận, nói không hết.

Ngay lúc này, một người y tá bước đến nhìn hai người bọn họ nói: “Mục lão thái thái, vừa rồi khi đi đến đây, tôi nghe tiếng điện thoại vang lên trong phòng bệnh của bà!”
“Vậy sao?” Mục lão thái thái hỏi lại.
Nữ y tá gật đầu, sau đó rời khỏi.
Lúc này Mục lão thái thái liền than thờ: “Ay, vừa rồi ra ngoài quên mang theo điện thoại!”
Nhìn dáng vẻ than thở của Mục lão thái thái, Hạ Tử Hy cũng mỉm

cười nói: “Không bằng cháu hiện tại quay về phòng lấy cho bà?”
“Được, nhanh đi, nhanh đi đi!” Mục lão thái thái nói.
Nói đến chuyện này, Hạ Tử Hy nhìn bà nói: “Nhưng mà bà nội…?”
“Bà nội ở nơi này đợi cháu vậy!”
Nhìn dáng vẻ tinh thần phấn chấn của Mục lão thái thái, Hạ Tử Hy cũng gật đầu nói: “Được, cháu lập tức quay về lấy cho bà nội, bà đừng đi lung tung nhé!”

“Được, bà không đi đâu cả, chỉ ở nơi này đợi cháu!” vừa nói, Mục lão thái thái liền ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh.
Nhìn Mục lão thái thái lúc này, Hạ Tử Hy mới yên tâm gật đầu, sau đó xoay người quay lại phòng bệnh lấy điện thoại cho bà.
Nhìn Hạ Tử Hy đã rời khỏi, Mục lão thái thái ngồi im nhìn quanh bốn phía.
Ngay lúc này, Lăng Tiêu Vân cũng từ phòng bệnh bước ra ngoài.

Ngay khi nhìn thấy cô ta, Mục lão thái thái tò mò tại sao cô ta lại có mặt ở đây? Không kiềm được liền đứng dậy bước theo phía sau.
“Cảm ơn bác sĩ, tôi biết rồi!” Lăng Tiêu Vân gật đầu, sau đó bước ra ngoài.
Cảm giác giống như có người đang đi phía sau mình, Lăng Tiêu Vân liền quyết định đi bằng đường cầu thang.

Xoay người lại nhìn thấy người phía sau tức giận nói: “Tại sao lại đi theo tôi?” vừa dứt lời Lăng Tiêu Vân liền lập tức nhận ra người phía sau mình là Mục lão thái thái, cô lập tức ngây người, giọng nói có chút rụt rè nói: “Bà nội!”
Mục lão thái thái ngược lại không hề cảm thấy chút ngại ngùng hay xấu hổ nào, khi nhìn thấy cô ta liền nói: “Lăng tiểu thư, tại sao cô lại ờ đây?”; liếc mắt nhìn sang cánh tay của cô liền lên tiếng hỏi: “Cô bị thương sao?”
Nhắc đến chuyện này, Lăng Tiêu

Vân có chút chột dạ, ôm chặt cánh tay, cứ có cảm giác đôi mắt của Mục lão thái thái có thể nhìn thấu cô vậy, “Chỉ là không cẩn thận xước nhẹ mà thôi!”
“0!” Mục lão thái thái gật đầu, nhưng đôi mắt lại nồng đậm sự không tin tưởng.
“Bà nội, người tại sao lại ở đây?” Lăng Tiêu Vân hỏi.
“Không có gì, chì là rảnh rỗi nên đến ở vài ngày thâu!”

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!