Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 480: Đồng hò tinh nhân
“Hạ tiểu thư cô khách sáo rồi, việc của Tổng giám đốc là việc của tôi, còn việc của cô chính là việc của tổng giám đốc, cho nên cũng có thể nói việc của cô cũng chính là việc của tôi!” A Kiệt nói.
A Kiệt là một người đàn ông ấm áp, khiến người khác nhìn vào luôn có cảm giác thoải mái.
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Vậy thi được, vậy thì tôi đi trước đây!”
A Kiệt gật đầu, sau đó Hạ Tử Hy liền bước vào thang máy đi xuống bãi giữ xe công ty, khi nhìn thấy xe của Mục Cảnh Thiên, cô
liền trực tiếp mở cửa xe bước vào bên trong.
May mắn người tan ca không nhiều, lúc này Hạ Tử Hy mới cảm thấy thoải mái hơn đôi chút, trực tiếp khởi động lái xe rời khỏi công ty. Nữa tiếng sau, cô đã đến trước cổng bệnh viện.
Thời điểm cao điểm sau khi tan ca, đường xá đông đúc; hơn nữa Hạ Tử Hy trên đường còn mua điểm tâm mà Mục lão thái thái thích ăn, cho nên khi xe đến trước bệnh viện cũng đã là chuyện của nửa tiếng đồng hồ
sau.
Trong phòng bệnh, y tác lúc này đang dỗ dành Mục lão thái thái uống thuốc, nhưng dù khuyên can như thế nào bà cũng không muốn uống thuốc.
Hạ Tử Hy vừa bước vào bên trong, liền tình cờ nghe thấy đoạn đối thoại này của hai người bọn họ.
“Ta không uống, không muốn uống; thuốc này khó uống chết đi được. Làm sao có thể uống được chứ!”
“Thuốc đắng giã tật, không uống thuốc là sao nhanh chóng khỏi
bệnh được; bà vẫn nên ngoan ngoãn uống thuốc đi thôi!” Nữ y tá kiên nhẫn dỗ dành bà, nhưng Mục lão thái thái chính là một bộ dạng cố chấp kiên quyết không muốn uống thuốc.
Hạ Từ Hy vừa bước đến trước cửa, liền nghe thấy những lời này của bà liền nói: “Bà nội, xem ra bà nội lại không ngoan ngoãn uống thuốc rồi!” Hạ Tử Hy nói.
Khi nghe thấy giọng nói của Hạ Tử Hy vang lên, Mục lão thái thái lập tức xoay người nhìn về phía cửa phòng, sau khi nhìn thấy cô đang đứng trước cửa liền nở nụ
cười rạng rỡ: “Tiểu Hy, cháu cuối cùng cũng đã đến rồi, thời gian trôi qua lâu như vậy, bà nội cứ nghĩ cháu sẽ không đến thăm ta chứ!”
Hạ Từ Hy bước đến, trực tiếp nhận lấy thuốc từ tay y tá, sau đó hướng về phía y tá nở một nụ cười hãy cứ yên tâm.
Nữ y tá nhanh chóng buông tay, nhưng cũng không lập tức rời đi, cô nhất định phải tận mắt nhìn thấy Mục lão thái thái đồng ý uống thuốc mới có thể rời đi.
Lúc này, hai tay Hạ Tử Hy cầm
đồ vật trong tay, trực tiếp bước đến trước mặt Mục lão thái thái, tay cầm ly nước trực tiếp đưa thuốc đến cho bà.
Mục lão thái thái ngồi trên giường, nhìn từng loạt hành động này của cô, mặc dù tâm trạng có chút không vui, nhưng cuối cùng vẫn ngoan ngoãn đưa tay nhận lấy thuốc từ tay Hạ Tử Hy sau đó uống thuốc.
“Viên thuốc này thật là đắng!” Mục lão thái thái vừa nói vừa đón lấy ly nước từ tay Hạ Tử Hy, chính là một bộ dạng vô cùng không tình nguyện.
“Thuốc đắng dã tật, cho nên bà phải uống thuốc đúng giờ!” Hạ Tử Hy nói.
Mục lão thái thái cũng hiểu rõ không cách nào chống cự được, cho nên chỉ đành ngoan ngoãn uống thuốc mà thôi.