Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 479:
“Từ khi đeo lên chiếc đồng hồ này!” Hạ Tử Hy suy nghĩ nếu nhất định phải cho cô ấy một đáp án, nếu không cô tin rằng Khả Khả nhất định sẽ tiếp tục hỏi tiếp.
“Tốc độ cũng nhanh thật!” Khả Khả không nhịn được nói.
“Chuyện này, trước mắt em không muốn người trong công ty biết, cho nên…”
“Ok! Chị biết rồi, em yên tâm, chị tuyệt đối không nói với bất kỳ người nào khác!” Khả Khả mỉm cười nói.
Nghe vậy, Hạ Tử Hy liền mỉm cười nói: “Bữa cơm này em mời!”
“Xem như phí bịt miệng sao?”
“Đúng vậy!”
“Vậy thì được, vậy thì chị phải chọn nhiều món một chút!” vừa
nói, Khả Khả liền lập tức vươn tay lên nói: “Cho thêm hai phần nữa!”
Hạ Tử Hy nhìn cô bật cười, cũng không nói thêm bất kỳ điều gì khác.
Sau khi ăn cơm, cả hai người liền bước lên lầu. Giữa hai người có cùng bí mật, như vậy càng khiến hai người bọn họ trở nên thân thiết hơn.
Giữa ánh mắt hai người giống như đều biết đối phương đang nói gì. Sau đó, một ngày cứ như vậy trôi qua.
Khi gần đến giờ tan ca, Hạ Tử Hy liền nhận được một cuộc điện thoại, người gọi đến là Mục Cảnh Thiên.
“Có chuyện gì vậy?” Hạ Tử Hy nhận điện thoại hỏi.
“Anh hiện tại đột xuất có chuyện phải xử lý, đang ở bên ngoài, e rằng không có cách nào về kịp để đến bệnh viện thăm bà nội với em, nhưng anh đã dặn A Kiệt đem chìa khóa để lại trong văn phòng, em cứ lái xe đến trước, anh lát nữa sẽ đến!” Mục Cảnh Thiên nói.
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy suy nghĩ một lát nói: “Em có thể tự mình bắt xe taxi qua bệnh viện!”
“Em cứ lái xe đi, lát nữa anh còn phải dùng xe!” Mục Cảnh Thiên nói.
Nghe vậy Hạ Tử Hy gật đầu trả lời: “Vậy thì được!”
“Được, khi lái xe cẩn thận một chút!” Mục Cảnh Thiên dặn dò.
Một câu nói đơn giản như vậy, cũng khiến cho trái tim Hạ Tử Hy nói không nên tư vị gì.
Sau đó, đến khi tan ca, khi tất cả mọi người đều đã ra về, Hạ Tử Hy mới đứng dậy bước về phía văn phòng của Mục Cảnh Thiên. A Kiệt lúc này đang đứng chờ bên ngoài.
“Hạ tiểu thư…” khi nhìn thấy Hạ Tử Hy, A Kiệt mỉm cười chào hỏi.
Hạ Tử Hy cũng mỉm cười, xem như đã lên tiếng chào hỏi, sau đó nhở đến chuyện khác: “ồ, đúng rồi, chuyện lần trước xe cùa anh…”
“Xe của tôi đã được lái trở về, không có vấn đề gì cả!”
“Vậy thì tốt, thật ngại quá, khiến cho xem của anh phải dừng lại ở một nơi xa như vậy!” Hạ Tử Hy ngại ngùng nói.
Tại đây có hình ảnh