Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 478: Em cũng thật là biết cách che dấu!
Trong nhà ăn, hai người đang ăn trưa, Khả Khả nhìn cô hỏi: “Nghe nói sáng nay em cùng Mục tồng cùng nhau đến công ty?”
Hạ Tử Hy:
Vừa uông vào một ngụm nước suýt chút nữa phun ra. Nhìn thấy phản ứng của Hạ Tử Hy, Khả
Khả liền nhanh chóng hỏi: “Thật hay giả vậy?”
“Chị nói xem?” Hạ Tử Hy không trả lời, chỉ hỏi ngược lại, cùng lúc rút khăn giấy ra lau, nhấc tay lên, Khả Khả liền nhìn thấy chiếc đồng hồ trên tay cô, đột nhiên nhớ ra chuyện gì khác.
“Hạ Tử Hy!!!”
Hạ Tử Hy hốt hoảng, nhìn Khả Khả: “Ăn một bữa cơm có thể khiêm tốn một chút được hay không?”
Lúc này, Khả Khả lập tức vươn
tay tóm lấy cánh tay Hạ Tử Hy kéo về phía mình, quan sát tỉ mĩ một phen.
“Em vậy mà còn không thành thật với chị?” Khả Khả hỏi.
“Cái gì?” khi nhìn thấy Khả Khả quan sát đồng hồ trên tay mình, Hạ Tử Hy có chút chột dạ.
“Chị hỏi em, đồng hồ này là do em tự mua?” Khả Khả đột nhiên nhìn đồng hồ Hạ Tử Hy hỏi.
Chăm chú quan sát đồng hồ, như đã khẳng định được điều gì.
Hạ Tử Hy: nhìn Khả Khả, cỏ
cũng đã đoán được Khả Khả nhất định đã biết được chuyện gì đó, cũng không có ý giấu diếm, suy nghĩ một lát liền nói: “Không phải…”
“Mục tổng tặng?” Khả Khả đột nhiên hỏi.
Hạ Tử Hy: “…”
Không thể không nói, trực giác cùng cảm giác của phụ nữ thật sự thần thánh đến một cảnh giới.
Nhìn phản ứng của Hạ Tử Hy, Khả Khả càng khẳng định đáp án
của mình: “Thật sự là do Mục tổng tặng?”
Nếu như không phải, phản ứng đầu tiên của Hạ Tử Hy nhất định sẽ là phủ nhận, hiện tại xem ra là thật rồi!
Hạ Tử Hy không phủ nhận, nhìn Khả Khả: “Cô nương, trước mặt nhiều người như vậy có thể nhỏ tiếng một chút được không?”
Câu nói này như ngầm khẳng định mọi thứ.
“Hạ Tử Hy, là thật sao?” Khả Khả càng kinh ngạc hơn, nhưng cũng
cảm thấy vui mừng thay cho Hạ Tử Hy.
“Vậy em cùng Mục tổng hiện tại là…?” Khả Khả chớp mắt nhìn Hạ Tử Hy, vô cùng chờ đợi câu trả lời cùa cô.
Còn về việc chính đồng hồ này, vẫn nên càng ít người biết càng tốt, cũng vì chuyện này có liên quan đến tính mạng cùng an toàn của Mục Cảnh Thiên và những người còn lại, cho nên Hạ Tử Hy cũng không thể tùy tiện nói, cuối cùng chỉ đành gật đầu: “Là do anh ấy tặng!”
“Đồng hồ tình nhân, nếu vậy em cùng Mục tổng đã ở bên nhau sao?” Khả Khả nhìn cô tò mò hỏi, trong lòng không ngừng kích động.
“Em…cũng không biết nên nói như thế nào!”
“Cái gì gọi là không biết nên nói như thế nào, hiện tại hai người đều đã đeo đồng hồ tình nhân, không lẽ còn không thừa nhận?”
Hạ Tử Hy: “…”
Chiếc đồng hồ này, lại là một vấn đề khác mà!
Hạ Tử Hy không biết Mục Cảnh Thiên có phải có ý như vậy hay không, nhưng chiếc đồng hồ này quả thật chính là một thứ bảo vệ sự an toàn của cô.
Tại đây có hình ảnh