Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 456: Có phải đã xảy ra chuyện gì không?
Khi cho rằng hắn đã xảy ra chuyện, cô còn cho rằng cả đời này đều không gặp lại được hắn,
đến mức không biết phải làm như thế nào.
Nhìn thấy Hạ Tử Hy gật đầu, khóe môi Mục Cảnh Thiên nhếch lên, giây kế tiếp liền hôn lên môi Hạ Tử Hy. Có một loại tình yêu, chỉ khi cảm thấy bản thân mình sắp đánh mất, bọn họ mới biết được rằng, bọn họ vốn dĩ rất quan tâm, đó chính là tình yêu cũng là một loại cảm giác mãnh liệt khiến cho bọn họ hiểu rõ; nhưng không phải bất kỳ ai cũng có cơ hội mất đi rồi lại có thể sở hữu tình yêu một lần nữa.
Mục Cảnh Thiên kéo Hạ Tử Hy về phía chiếc xe, một lần nữa lại hôn lên môi cô, giống như không cách nào kiềm chế được. Cảm giác chỉ hôn một lần đều không đủ. Hận không thể hiện tại liền ăn cô ấy vào bụng.
Khi nhận được đáp án từ cô, hắn liền cảm thấy tất cả mọi việc mình làm điều xứng đáng.
Hạ Tử Hy kháng cự, cuối cùng vẫn đây Mục Cảnh Thiên ra, hít sâu một hơi nói: “Mục Cảnh Thiên, anh đù rồi!”
Mục Cảnh Thiên nhìn cô, bàn tay to lớn sờ soạng trên khuôn mặt cô: “Hạ Tử Hy, mau trả lời lại cho anh biết, mau nói cho anh biết, em có phải đã yêu anh rồi không…” nhìn dáng vẻ của hắn, không chút tiếc chế, Hạ Tử Hy thật sự không biết nên làm như thế nào.
Cô chỉ nhìn hắn nói: “Mục tổng, nếu như đã không còn chuyện gì khác, chúng ta vẫn nên sớm trở về công ty!” vừa nói, liền muốn xuống xe.
Nhưng Mục Cảnh Thiên kéo tay cô, nhíu mày nói: “Em muốn đi đâu?”
“Khi em đến đây đã lái xe của A Kiệt, tất nhiên phải lái trở về rồi!” Hạ Tử Hy nói.
Nghe đến chuyện này, Mục Cảnh Thiên trực tiếp nói: “Không cần, sau này cho người đến lái là được!”
“Nhưng mà…”
“Không có nhưng mà gì hết; hiện tại là thế giới thuộc về hai chúng ta!” Mục Cảnh Thiên nói, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Tử Hy, có chút không kiềm lòng được tiến sát lại gần.
Hạ Tử Hy lùi về phía sau, đôi mắt trong suốt như nước nhìn Mục Cảnh Thiên, không biết nên nói như thế nào.
Ngay lúc đôi môi của Mục Cảnh Thiên vừa tiến sát lại gần đôi môi Hạ Tử Hy, thì điện thoại của Mục Cảnh Thiên vang lên, cắt ngang hai người bọn họ.
Chết tiết! Ngay lúc này Mục Cảnh Thiên thật sự muốn mắng người.
Vốn dĩ muốn ngó lơ, nhưng Hạ Tử Hy lại lùi về phía sau, nhìn
Mục Cảnh Thiên nhắc nhở:
“Điện thoại của anh đang kêu kìa…”
Mục Cảnh Thiên thề rằng, nếu như người gọi điện thoại đến không có việc gì quan trọng, nhất định sẽ không buông tha buông tha cho người đó.
Nghĩ đến chuyện này, Mục Cảnh Thiên trực tiếp cầm điện thoại, tức giận nghe máy: “Alo!”
“Cảnh Thiên, con mau chóng đến bệnh viện, bà nội con bệnh nặng đã nhập viện rồi!” trong điện thoại, Mục phu nhân lên tiếng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!