Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 446: Cô đã suy nghĩ kỹ chưa?
Đêm khuya, gần hai giờ sáng.
Một chiếc xe màu đỏ chói phát ra âm thanh thắng xe chói tai trên đường lớn.
Dừng xe bên đường không lâu, lúc này liền có một người đàn ông bước đến, không chút vội vã
bước chân đến, khi đến trước chiếc xe màu đỏ liền trực tiếp mở cửa bước vào bên trong.
“Tìm tôi có việc gì?” Khi vừa ngồi vào bên trong, A Thuật liền lên tiếng, đến liếc mắt cũng không nhìn đến Lăng Tiêu Vân.
Lúc này, Lăng Tiêu Vân liền lấy điện thoại từ trong túi xách ra: “Đây là lần trước anh làm rơi lại trên xe tôi!”
Nhìn chiếc điện thoại trong tay Mục Cảnh Thiên, A Thuật thoáng sửng sốt sau đó liền vươn tay cầm về: “Cảm ơn!”
“Anh rõ ràng biết điện thoại rơi ở chỗ tôi, tại sao không đến tìm?” Lăng Tiêu Vân hỏi.
Nghe đến đây, A Thuật có chút sa sút tinh thần nhếch môi cười: “Cô muốn nói điều gì?”
“Tại sao không tìm tôi?”
“Nếu như tôi nói tôi không biết thì sao? Cô tin không?” A Thuật ngước mắt nhìn cô.
Lăng Tiêu Vân nhìn chằm chằm vào A Thuật, không lên tiếng, nhưng trong ánh mắt lại tràn ngập nghi ngờ.
Nhìn thấy Lăng Tiêu Vân không có ý nói chuyện, A Thuật liền có ý xuống xe: “Được rồi, điện thoại tôi cũng đã nhận lại được rồi, cảm ơn nhé!” vừa nói, liền đẩy cửa xe chuẩn bị bước xuống.
“Cố ý thả dây dài câu cá lớn sao?” lúc này, Lăng Tiêu Vân đột nhiên lên tiếng.
Nghe đến đây, động tác đẩy cửa xe của A Thuật liền ngừng lại, quay đầu nhìn Lăng Tiêu Vân hỏi lại: “Cái gì?”
Lúc này, Lăng Tiêu Vân cũng quay đầu lại nhìn anh ta: “Anh cố
ý làm như vậy có phải không?” Giọng điệu không chút nghi ngờ, ngược lại chính là khẳng định.
Nói đến đây, A Thuật nhếch môi nói: “Tôi không hiểu ý của cô!”
“Điện thoại cố ý làm rơi lại trên xe, cố ý không tìm đến, không phải đang đợi tôi chủ động tìm anh sao?” Lăng Tiêu Vân cười lạnh nói.
A Thuật thoáng sửng sốt, sau đó khóe môi nhếch lên, ánh mắt ma mị nhìn về phía Lăng Tiêu Vân: “Cô rốt cuộc muốn nói cái gì?”
“Tôi không muốn nói bất kỳ điều gì, tôi chỉ muốn nói cho anh biết, mục đích của anh đạt được rồi!” Lăng Tiêu Vân cũng vô cùng trực tiếp nói.
Nghe đến đây, đôi mắt A Thuật lập tức nghi hoặc nhìn cô. Lăng Tiêu Vân cũng không chút ngại ngùng nhìn lại hắn.
Hai người nhìn nhau một lúc lâu, cuối cùng A Thuật hung hăng quay lại, ép chặt Lăng Tiêu Vân lên ghế xe: “Nếu đã biết vậy tại sao còn đến tìm tôi?” A Thuật hung hăng nói, nhưng càng nhiều hơn chính là mang theo dục vọng
đang bị đè ép.
Lăng Tiêu Vân nhìn hắn, khóe môi nhếch lên: “Đây không phải là mục đích của anh sao?”
A Thuật nhìn cô, tiếp tục im lặng nhìn cô, sau đó khóe môi nhếch lên một nụ cười tà mị: “Vậy cô có biết hậu quả khi đến đây không?”
“Không biết?”
“Vậy thì để tôi nói cho cô biết!” vừa nói, A Thuật liền hung hăng hôn lên môi cô.
Đối diện với nụ hôn như vũ bão
của A Thuật, Lăng Tiêu Vân không hề kháng cự, ngược lại còn vươn tay ôm chặt lấy hắn.
Đối diện với nụ hôn như vũ bão của A Thuật, Lăng Tiêu Vân không hề kháng cự, ngược lại còn vươn tay ôm chặt lấy hắn. A Thuật liên tiếp hôn lên đôi môi, gò má, chiếc cỗ thon dài, đến cả mở rộng chiếc cổ áo cùa cô hung hăng hôn lên.
Lăng Tiêu Vân ngồi im không nói bất cứ điều gì, hơn nữa còn đặc biệt hưởng thụ nụ hôn của hắn.
Lúc này, sau một trận mưa hôn cuồng loạn, A Thuật ngước mắt, đôi mắt chứa đầy dục vọng nhìn Lăng Tiêu Vân: “Tại sao lại đến tìm tôi?”
Nghe câu hỏi này của anh ta, đôi mắt Lãng Tiêu Vân khép lại, mang theo vài phần rờỉ rạc: “Bởi vì anh có thể mang đến niềm vui cho tôi!”
Nghe vậy, đôi mắt A Thuật đột nhiên tối thêm vài phần: “Cô đừng hối hận!”
Lăng Tiêu Vân nhếch môi cười nhạt: “Người tôi cũng đã đến đây, còn có gì có thể hối hận được chứ?”
Nhắc đến đây, A Thuật nhìn cô sau đó trực tiếp bước xuống xe.
Tại đây có hình ảnh