Chương 428: Anh đã ăn sáng chưa?
Nếu như dựa theo những gì Mục Cảnh Thiên, Tống Kỳ thật sự có ý với cô, nếu vậy cô làm như vậy cũng đang ngầm ra hiệu cho Tống Kỳ.
Hạ Tử Hy chỉ muốn cùng Tống Kỳ giữ vững mối quan hệ bạn bè tốt đẹp, không muốn xen vào quá nhiều tạp chất.
Nhìn theo bóng lưng của Tống Kỳ, Hạ Tử Hy có chút khổ sờ. Có đôi khi, tình cảm chính là thứ phức tạp nhất trên thế giới này. Cô vẫn nên tận hường sự thuần túy trước đây của đoạn tình cảm này thâu. Nhưng cô cũng biết
rằng, trên thế giới này không hề tồn tại bất cứ điều gì vĩnh viễn không hề thay đổi.
Nghĩ đến đây, cô thở phào nhẹ nhõm, sau khi nhìn Tống Kỳ đâ rời đi xa, liền quay người bước vào nhà tắm rửa.
Một đêm này Hạ Từ Hy đã mơ một giấc mơ, một giấc mơ liên quan đến Mục Cảnh Thiên.
Ngày hôm sau,
Sáng sớm vừa thức giấc, không
biết vì nguyên do gì, tâm trạng Hạ Tử Hy cô cùng tốt đẹp. Có lẽ cô một đêm ngủ yên giấc.
Chọn một bộ trang phục ưa thích, trang điểm nhẹ nhàng, sau khi thu xếp ổn thỏa liền bước xuống lầu chuẩn bị xuất phát đến công ty, nhưng khi cô vừa bước xuống lầu liền nhìn thấy Tống Kỳ đang đứng chờ bên dưới.
Hạ Tử Hy ngây người, sau đó nhanh chóng bưởc qua.
“Tống Kỳ, anh…”
“Cho đến khi truy bắt được Hà
Lục Nguyên, anh vẫn sẽ đảm bảo an toàn cho em. Đi thôi, anh đưa em đi làm!” Tống Kỳ dịu dàng nhìn cô cười.
Tống Kỳ chính là một người dịu dàng như ánh mặt trời, bất kể khi nào, bất kể ờ nơi nào, cho dù xảy ra bất kỳ chuyện gì, hắn đều luôn đối xử dịu dàng với Hạ Từ Hy, từ trước đến giờ chưa từng cáu gắt với cô. Điểm này càng khiến cho Hạ Tử Hy cảm thấy yên tâm.
Hạ Tử Hy đứng nhìn hắn, sau đó khóe môi nhếch lên nụ cười, cũng không tiếp tục khách sáo, trực tiếp bước lên xe.
Tống Kỳ lái xe còn Hạ Tử Hy ngồi một bên quan sát hắn: “Anh đã ăn sáng chưa?”
Tống Kỳ lắc đầu: “vẫn chưa, lát nữa anh quay về công ty sẽ ăn sau!”
Hạ Tử Hy nhìn Tống Kỳ gật đầu: “Được, nhớ phải ăn bữa sáng đó, bao tử anh trước giờ đều không tốt!”
Có đôi khi, chỉ cần một câu quan tâm bất chợt của Hạ Tử Hy cũng có thể khiến cho Tống Kỳ cảm thấy ấm áp vô cùng.
Khóe môi nhếch lên, Tống Kỳ nói: “Không ngờ rằng em vẫn còn nhớ bao từ anh không tốt!”