Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa

Chương 403: Tại sao phải xin lỗi?
Cho nên, khi Tống Kỳ xuất hiện, bọn họ cực kỳ hoan nghênh.
Hạ Tử Hy lúc này đang ngồi trên ghế soía, sau khi nhìn thấy Tống Kỳ liền cười nói: “Anh đến rồi sao?”
Tống Kỳ gật đầu, sau đó trực tiếp bước đến trước mặt cô: “Thật xin lỗi, anh quay về quá muộn!”
“Tại sao phải xin lỗi?”
“Anh phát hiện ra mỗi lần chỉ cần anh đi công tác, em đều sẽ xảy ra
chuyện, xem ra, sau này anh phải hạn chế đi công tác rồi!” Tống Kỳ nói.
Nói đến chuyện này, Hạ Tử Hy bật cười: “Vậy anh có cần giải tán công ty, sau đó hai mươi bốn giờ đều ở bên bảo vệ em?”
“Nếu như em cảm thấy cần thiết, anh tình nguyện hai mươi bốn giờ đều bảo vệ em!” Hạ Tử Hy chỉ nói đùa, nhưng lời này của Tống Kỳ lại rất chân thật. Chỉ đợi một câu nói của cô.
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Em chỉ nói đùa với anh mà thôi, bất kể như
thế nào, công việc vẫn quan trọng hơn, em không có chuyện gi cả!”
Tống Kỳ nhìn Hạ Tử Hy, khóe môi nhếch lên nụ cười, nhưng cũng không nói thêm điều gì khác.
Nhưng dáng vẻ chân thành vừa rồi của Tống Kỳ đã lọt vào mắt Hứa Vy Nhân cùng Hạ Thiên, hai người đưa mắt nhìn nhau, có thể nhận ra được, hai người bọn họ đối với Tống Kỳ rất tán thưởng.
“Tiểu Tống, hôm nay đừng đi về sớm nữa; ở lại đây dùng bữa với
mọi người!” Hứa Vy Nhân lên tiếng.
Tống Kỳ gật đầu, sau đó nhìn Hứa Vy Nhân, tao nhã nói: “Được! Vậy thì cháu không khách khí nữa!”
“Đã nói rồi, đến nhà thì không cần phải khách khí, cứ xem mọi người như người nhà cháu là được!”
“Vâng!” Tống Kỳ vẫn phong độ như cũ gật đầu đồng ý.
Dáng vẻ này của Tống Kỳ đã giành được đánh giá cao từ Hứa Vy Nhân cùng Hạ Thiên. Hạ Tử Hy nhìn một màn trước mặt cũng không nói gì, chỉ mỉm cười nhìn bọn họ.
Sau đó, Hạ Tử Hy ờ nhà nghỉ ngơi bao nhiêu ngày thì Tống Kỳ đều đến thăm cô bấy nhiêu ngày.
Mỗi ngày đều đến, ăn cơm xong mới rời khỏi, hơn nữa cũng vô cùng thân thiết với người nhà Hạ gia, chỉ là đến hiện tại Tống Kỳ vẫn giữ một phần phong độ và lễ phép phương tây.
Hạ Tử Hy cứ như vậy ở nhà dưỡng thương thêm vài ngày. Sau đó khi cảm thấy sức khỏe tạm ổn, cô liền bắt đầu quay lại làm việc.
Đối với những việc xảy ra giữa Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên sớm đã được lan truyền khắp nơi. Từ việc Hạ Tử Hy bị ký giả bao vây, Mục Cảnh Thiên xuất hiện như một vị hoàng tử bước đến giải cứu cô, đến việc khi cô nhập viện xảy ra chuyện, có thể nói toàn bộ nhân viên công ty đối với mối quan hệ giữa cô cùng Mục Cảnh Thiên đã đưa ra vô số suy đoán. Nhưng chưa hề có một
kết luận chính xác cuối cùng. Hơn nữa, còn có một nhân vật chính là bạn gái chính thức của Mục Cảnh Thiên, Lăng Tiêu Vân cũng thường xuất hiện ở công ty, có đôi khi lại không xuất hiện. Cũng không biết quan hệ giữa cô và Mục Cảnh Thiên như thế nào, cho nên cũng không có nhiều người dám bàn tán quá nhiều. Đặc biệt với mối quan hệ như vậy, bất kỳ ai cũng không biết Mục Cảnh Thiên rốt cuộc hướng về ai, cho nên chỉ có thể lựa chọn lập trường trung lập, không bàn tán quá nhiều.
Ngày hôm đó, Hạ Từ Hy xuất
hiện trong công ty, tiếp tục làm dấy lên một trận bàn tán xôn xao vừa mới được dập tắt mấy ngày trước đây.
Nhưng cũng chỉ có những người có quan hệ tốt với cô mới dám hỏi, còn những người khác vì coi sắc mặt cùa Lăng Tiêu Vân, cũng không dám nhiều lời.
Dù sao chuyện như vậy, không ai có thể nói chính xác.
“Tử Hy! Em rốt cuộc cũng quay lại công ty rồi!” Khả Khả khi nhìn thấy Hạ Tử Hy không nhịn được lên tiếng. Phải biết rằng những
ngày không có Hạ Tử Hy ở đây, thiếu đi biết bao niềm vui, biết bao nhiêu chuyện thú vị/
Hạ Tử Hy nhìn Khả Khả mỉm cười: “Sao vậy? Nhớ em đến vậy sao?”
“Đúng vậy, đúng vậy! Nhớ em chết đi được!” Khả Khả nói, “Em có biết hay không, thời gian em không đến công ty, bọn chị nhàm chán đến mức nào đâu, vừa muốn đến bệnh viện thăm em, nhưng Mục tổng lại ra lệnh không cho phép bất kỳ ai được đến đó!”
Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy
ngây người, cô từ trước đến giờ đều không biết Mục Cảnh Thiên đã ra lệnh như vậy.
Nhưng xem ra, mệnh lệnh đó chỉ dùng để hù dọa người khác, nhưng lại không cản được Lăng Tiêu Vân.
Hạ Từ Hy mỉm cười: “Cũng không có chuyện gì to tát, không sao đâu!”
“Em thấy thế nào rồi, thân thể đã cảm thấy tốt hơn chưa?” Khả Khả hỏi.
Hạ Từ Hy gật đầu, mỉm cười nói:
“Em hiện tại không phải rất tốt hay sao!”
“Đúng vậy, nhìn không tệ, khí sắc cũng rất tốt!” Khả Khả gật đầu thừa nhận.
Hạ Tử Hy mỉm cười. Lúc này, Khả Khả nhướng mày nói: “Vậy Hạ cô nương, có phải cô có câu chuyện gì muốn kể với chúng tôi không?”
Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy sửng sốt, tất nhiên cô biết bọn họ đang ám chỉ điều gì, khóe môi nhếch nói: “Em kể chuyện không dễ nghe đâu!”
“Không sao cả, bọn chỉ cũng chỉ cần biết quá trình xảy ra mọi chuyện là được!”
“Cô nương, bát quái quá cũng không có gì tốt đâu!”
“Em không phải sớm đã quen với việc này rồi sao?” Khả Khả cười nói.
Hạ Tử Hy:
Nhìn những người đang vây xung quanh muốn nghe “câu chuyện” của mình, Hạ Tử Hy liền biết, bản thân không thể thoát được kiếp nạn này rồi!
“Chị nghe nói lúc em ở bệnh viện, suýt chút nữa thì xảy ra chuyện rồi, là do Mục tổng không tiếc mạng sống của mình cứu em đúng không?” lúc này, Khả Khả nhìn Hạ Tử Hy hỏi.
Nếu như đáp án đúng như vậy, vậy thì chỉ có thể chứng minh giữa hai người bọn họ thật sự có vấn đề. Nhìn ánh mắt nhiều chuyện của từng người bọn họ, Hạ Tử Hy có chút do dự, không biết nên nói như thế nào mới không khiến bọn họ hiểu lầm đây!
“Cô nương, thành thành khai báo, kháng cự sẽ nghiêm phạt, em vẫn nên thành thật khai báo đi!”
“Tin tức của mọi người cũng thật nhanh nhẹn, từ đâu mà có vậy?” Hạ Tử Hy hòi ngược lại.
“Những điều này không quan trọng, quan trọng chính là rốt cuộc có phải hay không?”
Cuối cùng, Hạ Tử Hy chỉ đành gật đầu thừa nhận: “Chính là chuyện như vậy…Nhưng tuyệt đối không phải như những gì mà mọi người tường tượng đâu?”
Câu nói này của Hạ Tử Hy vừa chấm dứt liền dấy lên một trận bàn tán xôn xao.
“Woa, thật sự có chuyện như vậy!”
Nhìn dáng vẻ từng người một của đám người trước mặt, giọng điệu của từng người vang lên, Hạ Tử Hy liền biết bọn họ nhất định đã hiểu lầm rồi.
“Nói tóm lại, chuyện này nói không rõ ràng trong một hai lời được, em cũng không cách nào giải thích rõ ràng được, nhưng tóm lại chỉ với một câu, chuyện
này không giống như những gì mọi người đang tưởng tượng đâu!” Hạ Tử Hy nhìn bọn họ nhấn mạnh từng chữ nói.
“Không phải là không phải như thế nào? Mục tổng vì cứu em đến cả mạng cũng không cần, vậy mà còn nói hai người không phải mối quan hệ như vậy?”
Hạ Từ Hy: “…”
Cô biết chuyện sẽ diễn ra theo chiều hướng này mà.
Suy nghĩ một lát, Hạ Tử Hy cũng không tiếp tục giải thích gì nhiều:
“Tùy mọi người muốn nghĩ như thế nào cũng được! Thanh giả tự thanh thôi!”
“Đừng keo kiệt như vậy, kể thêm cho bọn chị nghe đi, lúc đó rốt cuộc là tình huống như thế nào!” lúc này, từng người vây xung quanh cô muốn cô kể rõ cả quá trình.
Hạ Tử Hy không muốn kể quá nhiều, cũng vì cho dù cô có nói như thế nào đi chăng nữa, bọn họ nhất định cũng sẽ hiểu lầm mối quan hệ giữa hai người.
Chính vào ngay lúc này, chỉ nghe
thấy một âm thanh hắng giọng vang lên, âm thanh những người đang bát quái lập tức dừng lại.
Khi ngẩng đầu lên chỉ thấy Lăng Tiêu Vân đang đứng một góc từ xa, khi nhìn thấy Hạ Tử Hy, sắc mặt cũng không được xem là tốt.
“Hạ tiểu thư, nơi này là nơi làm việc, không phải là nơi để tám chuyện, cho dù các người không làm việc cũng không được ảnh hưởng đến người khác!” Lăng Tiêu Vân hung hăng vênh váo nhìn Hạ Tử Hy nói.
Khả Khả nhíu mày, cảm giác có
chút không công bằng.
“Là do chúng tôi tim Tử Hy nói chuyện, cũng không phải cô ấy tự chủ động, Lăng tiểu thư không cần chỉ nói một minh Tử Hy như vậy!” Khả Khả nhìn Lăng Tiêu Vân nói.
Đây cũng là lần đầu tiên, Khả Khả trực tiếp nói chuyện với Lăng Tiêu Vân. Mặc dù ngày thường cũng không thích cô ta, nhưng từ trước đến nay chưa từng thẳng thắn đối đầu như vậy. Nhưng hôm nay, nhìn dáng vẻ của Lăng Tiêu Vân, Khả Khả nhất thời không nhịn được liền nói ra.
Lăng Tiêu Vân nhíu mày nhìn cô: “Cô nói cái gì?”
“Không phải sao? Rõ ràng là mấy người chúng tôi vây quanh Tử Hy trò chuyện, vậy mà cô chỉ nói một mình Tử Hy, đây không phải chính là chống đối mà mọi người hay nói sao? Điều này có phải quá rõ ràng hay không?”
“Cô…” Lãng Tiêu Vân nhìn Khả Khả, đột nhiên cảm giác hiện tại đã có người dám dùng giọng điệu như vậy để nói chuyện với cô!
“Lăng tiểu thư, tôi chỉ muốn tốt cho cô mà thôi!” lời của cô chưa
nói hết, lại một lần nữa bị Khả Khả cắt ngang.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!