Chương 401: Ông cũng không phải như vậy sao?
Lúc này, Hạ Thiên cùng Hứa Vy Nhân ngồi lại trong phòng khách, nhìn thấy Hạ Tử Hy đã quay trở lại, vui mừng không thôi.
“Nhìn xem, Tiểu Hy quay lại ở nhà ờ mấy ngày cũng đã khiến bà vui vẻ thành như vậy rồi!” Hạ Thiên cười nói.
Hứa Vy Nhân cũng mỉm cười nói: “Ông cũng không phải như vậy sao?”
Nhìn dáng vẻ vui mừng này của hai người bọn họ, Hạ Tử Dục ngồi một bên cũng vui mừng không thôi.
Trên lầu, Hạ Tử Hy ngâm mình trong bồn tắm, mái tóc búi gọn, trên vai đặt một chiếc khăn lông, nhắm mắt dưỡng thần, giống như đang tận hưởng cảm giác thoải mái khi ngâm mình.
Hồi tưởng lại những việc xảy ra những ngày gần đây, trong tâm trí Hạ Tử Hy dần dần hồi tưởng lại từng khung cảnh một. Sau khi đem những chuyện này liên kết lại với nhau, mới phát hiện tất cả sự việc xảy ra đều cùng Lãng Tiêu Vân không phủi sạch được quan hệ. Nghĩ đến đây, cô lập tức mở mắt ra nhìn về khoảng không phía trước.
Nguyên tắc của cô từ trước đến nay luôn là anh không phạm tội, tôi cũng không phạm anh, nhưng hiện tại rõ ràng Lăng Tiêu Vân chính là muốn mạng sống của cô!
Cô có thể nhẫn nhịn một lần, nhưng tuyệt đối không thể nhận nhịn hai lần! Nghĩ đến đây cô liền bước ra khỏi bồn tắm, đơn giản tẩy rửa một phen; lúc này mới mặc quần áo bước ra ngoài, sấy tóc khô một nửa, Hạ Tử Hy lúc này mới bước xuống lầu.
Lúc này cũng đã gần đến thời gian ăn cơm.
“Thơm quá!” Hạ Tử Hy vừa nói vừa bước xuống lầu.
Nhìn thấy Hạ Tử Hy bước xuống, Hạ Thiên đang ngồi trên sofa cùng chơi cờ tướng với Hạ Tử
Dục liền ngước lên nói: “Biết được con hôm nay trở về nhà, mẹ con đặc biệt kêu người làm những món con thích ăn, toàn bộ đều là những món con thích ăn nhất đó!”
Hạ Tử Dục cũng ngẩng đầu lên, có tia sáng vụt qua trong ánh mắt khi nhìn thấy Hạ Tử Hy đang từ từ bước xuống lầu.
Hạ Từ Hy dù cho có trang điểm hay không đều mang lại một cảm giác thoải mái cho người khác.
Hạ Tử Hy chậm rãi bước xuống lầu: “Xem ra hôm nay con có thể
ăn một bữa no nê rồi!” Hạ Tử Hy cười nói.
Hạ Thiên cũng mỉm cười, tiếp tục cùng Hạ Tử Dục chơi cờ tướng; lúc này, Hạ Tử Hy bước qua, ngồi xuống bên cạnh Hạ Thiên: ‘Ba ơi, sức khỏe gần đây của ba như thế nào rồi?”
Nhìn Hạ Tử Hy hỏi thăm mình, Hạ Thiên nhíu mày: “Thế nào? Đột nhiên quan tâm đến ba rồi?”
“Con từ trước đến giờ đều quan tâm đến sức khỏe mọi người, chỉ là hiện tại mới hỏi mà thôi!” Hạ Tử Hy nói.
Hạ Tử Dục ngồi đối diện với hai người bọn họ, khi nghe thấy lời này của Hạ Từ Hy, khóe môi nhếch lên nụ cười, tiếp tục ngâm cứu bàn cờ trước mặt.
“Sức khỏe ba rất tốt, hiện tại mọi việc ở công ty đều do anh con xử lý, ba hiện nay mọi việc đều giảm bớt, chuyện phiền lòng cũng giảm đi rất nhiều, cho nên sức khỏe cũng rất tốt!” Hạ Thiên nói.
“Vậy thì tốt, bất kể như thế nào; sức khỏe mới là điều quan trọng nhất, ba nhất định phải chú ý đến sức khỏe của mình!” Hạ Tử Hy dặn dò nói.
“Nghe con quan tâm đến ba như vậy, ba nhất định sẽ chú ý đến sức khỏe của minh!”
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Có anh hai quản lý công ty, ba nhất định rất yên tâm!”
Nhắc đến vấn đề này, Hạ Thiên đột nhiên nhớ đến một chuyện, xoay người sang nhìn cô: “Con khi nào quay về giúp đỡ anh hai con một tay, khi đó ba càng yên tâm hơn!”
Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Hy có chút sửng sốt: “Ba, chuyên ngành con học là thiết kế trang
sức, làm sao có thề quay về giúp cho anh hai được? Con đối với công việc từ trước đến giờ chính là dốt đặc cán mai!”
“Dù sao con cũng từng học qua vài năm quản lý thương mại, làm sao lại không biết những chuyện này? Dù cho con không hiểu, thi anh hai cũng sẽ dạy cho con!” Hạ Thiên nói.
Nhắc đến chuyện này, Hạ Tử Dục liền ngẩng đầu phối hợp nói một câu: “Đúng vậy!”
Hạ Tử Hy:
“Ba cho đến hiện tại chính là không hiểu con trước đây đang học hành yên ổn lại muốn đổi chuyên ngành!” Hạ Thiên nói.
Nhắc đến vấn đề này, Hạ Tử Hy có chút ngây người, sau đó khóe môi nhếch lên nói: “Bởi vì chuyên ngành quá khó học, hơn nữa con cũng thích học thiết kế trang sức hơn!”
Hạ Thiên nghiêng đầu nhìn cô: “Nhưng ban đầu khi con vẫn còn học quản lý thương mại, giáo sư nói rằng thành tích của con rất tốt!”
Hạ Tử Dục cũng gật đầu đồng ý.
Đối với việc cô ban đầu đột nhiên từ bỏ việc học quán lý thương mại, tất cả mọi người trong nhà
đều cảm thấy kỳ quái, nhưng Hạ Tử Hy lại là người rất có chủ kiến của bản thân, bất kỳ ai cũng không có cách nào thay đổi được.
“Con lúc đó chính là phải xức đầu mẻ trán học hành mỗi ngày; ba, anh hai hai người không phải muốn bây giờ tra hỏi con vấn đề này chứ!” Hạ Tử Hy nhìn Hạ Thiên nói, trong giọng nói còn có chút nhõng nhẽo, chính là không muốn thảo luận chủ đề này.
“Không phải tra hỏi con, con thích cái gì, ba đều ủng hộ con, chỉ là con cuối cùng đều phải quay về
công ty giúp cho Tử Dục một tay!” Hạ Thiên nói.
“Được rồi bà, chuyện này chúng ta để sau này bàn lại có được không?” Hạ Từ Hy nói, dứt khoát cắt ngang chủ đề này.
Nhìn dáng vẻ không muốn tiếp tục thảo luận sâu về vấn đề này, Hạ Thiên có chút bất lực cười: “Được, con nói gi thì cứ làm như thế!”
Hạ Từ Hy cũng mỉm cười với ông. Hạ Tử Dục nhìn Hạ Tử Hy, từ nhiều năm trước hắn đã cảm thấy chuyện này có gì không ổn,
càng về sau thì càng cảm thấy có điểm nào đó không đúng, nhưng chính là nói không rõ ràng được!”
Chỉ là nhìn nụ cười của Hạ Từ Hy, giống như có điều gì ẩn giấu phía sau.
Lúc này, Hứa Vy Nhân từ nhà bếp gọi một tiếng: “Được rồi, có thể ăn cơm rồi!”
Nghe vậy, Hạ Tử Hy cũng nói: “Ba, anh hai, ăn cơm thôi!”; vừa nói liền bước về phía nhà bếp.
Hạ Thiên cùng Hạ Tử Dục cũng
dừng tay đánh cờ, bước về nhà bếp ăn cơm.
Cả gia đình cùng đoàn tụ dùng bữa. Cũng đã lâu rồi Hạ gia không náo nhiệt như vậy, cũng không biết tại vì sao, tâm trạng lần này của Hạ Tử Hy so với lần trước có vẻ tốt hơn rất nhiều!
Sau khi ăn cơm, Hạ Tử Hy liền lên lầu nghỉ ngơi. Hạ Tử Dục vẫn còn tiệc tiếp khách bên ngoài cần ứng phó nên cũng đã rời đi.
Lúc này Hứa Vy Nhân cùng Hạ Thiên ngồi tại phòng khách uống trà nói chuyện.
“Có thể thấy được, con gái vừa trở về, ông liền trở nên khác bình thường, tâm trạng cũng tốt lên rất nhiều!” Hứa Vy Nhân nhìn Hạ Thiên nói.
Nhắc đến chuyện này, Hạ Thiên thở dài: “Bất kể như thế nào, con bé cũng là con gái của chúng ta, chúng ta chăm chút từng chút một nuôi dưỡng từ nhỏ tới lớn!”
Hứa Vy Nhân ngồi đối diện với ông ta, nghe vậy liền nói: “Đúng vậy, vẫn còn nhớ lần đầu tiên gặp con bé, lúc ấy con bé nhỏ xíu, hiện tại đã trưởng thành rồi, thời gian trôi thật nhanh!”
Nhắc đến chuyện này, Hạ Thiên cũng thở dài cảm thán, ông đột nhiên nhớ đến chuyện vừa rồi: “Đúng rồi, hôm nay nói chuyện cùng với Tiểu Hy, tôi có kêu con bé quay lại phụ giúp Tử Dục một tay, nhưng con bé đã từ chối rồi!”
Hứa Vy Nhân nhíu mày: “Con bé không muốn quay về công ty làm việc?”
Hạ Thiên gật đầu ngầm thừa nhận.
Hứa Vy Nhân nhíu mày, cứ cảm giác chuyện này có gì đó không hợp lý: “Ông nó này, hôm nay ba
người các người đều nói chuyện gì?”
“Chính là nói chuyện này; đúng rồi, còn có việc vài năm trước con bé đột nhiên từ bỏ không học quản lý thương mại, chuyển sang học thiết kế! Hai người chúng ta đều cảm thấy nghi hoặc rất lâu!”
Nghe Hạ Thiên nhắc đến việc này, Hứa Vy Nhân nhíu mày, đột nhiên nhớ đến một chuyện: “Có phải Tiểu Hy đã biết gì rồi không?”
Nhắc đến đây, ánh mắt Hạ Thiên nhìn sang Hứa Vy Nhân, sau đó
có chút sửng sốt!
“Có lẽ không phải đâu, chuyện này, hai người chúng ta đều chưa từng nhắc qua!” Hạ Thiên nói.
Hứa Vy Nhân càng suy nghĩ càng cảm thấy không đúng: “Con bé năm mười chín tuổi liền chủ động từ bỏ học quản lý thương mại, nói rằng muốn chuyển chuyên ngành sang học thiết kế; hơn nữa trước khi chuyện đó xảy ra con bé luôn có đủ mọi cách nhõng nhẽo với hai chúng ta, cũng chính từ lần đó, Tiểu Hy liền biến thành một đứa trẻ vô cùng lễ phép…ông không cảm thấy
chuyện này rất kỳ quái hay sao?” Hứa Vy Nhân nói.