CHƯƠNG 348: RUNG ĐỔNG VỚI ANH ẢY (1)
LÚC này, Hạ Tử Hy nhìn Mục lão thái thái nói: “Bà nội, bà hôm nay lại lấy cháu ra làm bia đỡ đạn!”
Khi nghe thấy câu nói này của Hạ Tử Hy, Mục lão thái thái mỉm cười: “Mặc dù lấy cháu là bia đỡ đạn, nhưng đây chính là những suy nghĩ thật lòng của bà!” Mục lão thái thái cười nói.
Thái độ khi đối diện với Hạ Tử Hy và Lăng Tiêu Vân giống như đối xử với hai người hoàn toàn khác nhau.
Hạ Tử Hy: “…” ánh mắt không tự chủ được liếc nhìn về phía Mục
Cành Thiên.
Hiện tại mặc dù Mục Cảnh Thiên đang nằm trên giường bệnh, thần sắc vui sướng, mặc dù đang bị thương nhưng vẫn giữ vững phong thái như cũ.
Anh ta không đưa ra bất kỳ ý kiến nào, nhưng cũng giống như đang ngầm thừa nhận những lời Mục lão thái thái vừa nói.
“Bà nội, trò đùa này không vui đâu!” Hạ Tử Hy cười nói.
Mục lão thái thái biết da mặt cô mỏng, cũng không cùng cô tiếp
tục thảo luận tiếp vấn đề này, chỉ bước qua nhìn cô ân cần hỏi thãm: “Đến đây, cho bà nội xem thử khuôn mặt của cháu. Hiện tại cảm thấy thế nào? Có còn đau không?”
“vẫn ổn! Không có vấn đề gì lớn!”
“Người phụ nữ này thật SỤ’ dám ra tay!” nhắc đến Lăng Tiêu Vân, Mục lão thái thái chính là không vui nói.
Hạ Tử Hy suy nghĩ trong chốc lát, sau đó mỉm cười nói: “Được rồi mà bà nội, cháu thật sự không có việc gì đâu!”
“Cháu đó, chính là miệng cứng nhưng lại dễ mềm lòng!” Mục lão thái thái nói.
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Được rồi bả nội, Mục phu nhân, mọi người cứ nói chuyện; cháu lát nữa lại ghé qua!” Hạ Tử Hy nói.
“Được!”
Mục lão thái thái gật đầu. Sau đó, Hạ Tử Hy liền bước ra ngoài.
Nhìn Hạ Tử Hy đã bước ra ngoài, Mục lão thái thái liền bước qua, ngồi một bên giường Mục Cảnh Thiên nói: “Cảnh Thiên, có vài lời, bà nội không muốn nói rõ ra,
nhưng nghĩ rằng cháu cũng đã nhận ra!” Mục lão thái thái trực tiếp nói thẳng vào vấn đề.
Mục Cảnh Thiên dựa người trên giường, sau khi nghe lời này của Mục lão thái thái liền gật đầu chắc nịch nói: “Bà nội, người cứ yên tâm; chuyện này cháu nhất định sẽ nhanh chóng giải quyết!”
Lúc này, khuôn mặt bà nờ một nụ cười sau đó sấn người tới hồ hởi nói: “Nếu đã như vậy thì sớm một chút theo đuối được Tiểu Hy, đế con bé nhanh một chút có thể quay về ờ bên cạnh bà nội!”.
Nhìn biểu cảm thiên biến vạn hóa của Mục lão phu nhân, Mục Cảnh Thiên lúc này chỉ đành lựa chọn im lặng.
Liên quan đến tin tức Mục Cảnh Thiên cùng Hạ Tử Hy xảy ra chuyện rất nhanh đã được truyền ra bên ngoài. Bao gồm cả việc lần trước Hà Lục Nguyên bắt cóc không thành sợ tội bỏ trốn, đến việc lần này có âm mưu mưu sát, tất cả đều được đăng tin trên mọi phương tiện truyền thông. Hạ Tử Hy vừa về tới phòng bệnh chưa được bao lâu thì Hạ Thiên cùng
Hứa Vy Nhân cũng nhanh chóng đến nơi. Sau khi nhìn thấy Hạ Tử Hy lúc này mới bớt phần nào lo lắng.
“Tiểu Hy, nghe nói con…” câu nói hỏi han của Hứa Vy Nhân vẫn chưa nói hết lời đã bị Hạ Tử Hy cắt ngang.
“Mẹ, con không có việc gì!” Hạ Tử Hy nói.
“Nhưng mẹ thấy trên tin tức đưa tin rằng con suýt chút nữa bị người khác giết chết, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?” Hứa Vy Nhân cùng Hạ Thiên lo lắng
hỏi.
Sau đó cũng vì không còn cách nào khác, Hạ Tử Hy chỉ đành đem toàn bộ sự việc từ đầu chí cuối kể ra một lần.
“Việc xảy ra chính là như vậy!” Hạ Tử Hy nói, nhưng vẫn có ý che dấu những lời Hà Lục Nguyên nói rằng có người âm thầm ở phía sau sai khiến ông ta, những việc không có chứng cứ, Hạ Tử Hy từ trước đến nay không bao giờ nói lung tung, cũng không muốn bọn họ lo lắng.
Nghe vậy, Hạ Thiên cùng Hứa Vy
Nhân không tránh khỏi lo lắng hoảng sợ trong lòng, nhưng sau khi nghe đến đoạn Mục Cảnh Thiên đã cứu thoát Hạ Tử Hy như thế nào, cả hai người bọn họ cũng không nên mỏ’ lời ra sao.
Chuyện bắt cóc lần trước cũng do Mục Cảnh Thiên đến giải cứu, sự kiện ký giả lần trước cùng với sự việc của ngày hôm qua cũng vậy.
Hiện tại rốt cuộc đã tình huống gi?
“Tiểu Hy, con nói cho mẹ biết, con cùng Mục Cảnh Thiên, hai
đứa con có phải hay không đã tái hợp lại với nhau?” Hứa Vy Nhân nhìn cô hỏi.
“Mẹ, không có chuyện đó đâu, người đừng suy nghĩ lung tung!”
“Thật sự không có gì?”
Hạ Tử Hy gật đầu: “Đúng vậy!”