CHƯONG 377: VỪA ĐÂM VỪA XOA (6)
“Lăng tiểu thư, cô vẫn nên rời khỏi đây đi, đừng làm phiền đến chuyện tốt giữa cháu trai cùng cháu dâu của ta!” Mục lão thái thái lên tiếng đuổi khách.
Cháu dâu?
Khi nghe thấy hai chữ này, Lăng Tiêu Vân có chút sửng sốt, không thể tin được mà nhìn Mục Cảnh Thiên sau đó nhìn sang Mục lão thái thái.
“Không sai! Ý của ta chính là chỉ Tiểu Hy cùng Cảnh Thiên, nhìn thấy hai đứa nó ân ái như vậy, người làm bà như ta cũng chỉ có
thể thành toàn tác hợp cho chúng nó mà thôi!”
Hạ Tử Hy:
Cô vừa muốn lên tiếng giải thích liền bị ánh mắt Mục lão thái thái ra hiệu. Mục Cảnh Thiên nhíu mày, tốc độ làm việc của Mục lão thái thái cũng thật quá nhanh đi: “Bà nội!”
“Cháu im miệng lại!”
Mục Cành Thiên:”…”
Lăng Tiêu Vân có chút khó tin, khi nghe lời này của Mục lão thái
thái, nước mắt dần dâng lên, nhưng cô vẫn không cam lòng, hai tay nắm chặt nhìn Mục lão thái thái: “Nhưng cháu mới là bạn gái của Cảnh Thiên!”
“Láng tiểu thư, về chuyện này thì để bà lão này thay mặt đứa cháu trai nói rõ ràng với cô vậy, dù sao cũng chỉ là chơi qua đường, cần gì phải xem là thật!”
“Bên ngoài từ nhận là bạn gái của Cành Thiên nhiều vô số, nhưng bất kể Cảnh Thiên có chơi đùa như thế nào thì vị trí thiếu phu nhân của Mục gia cũng chỉ thuộc về một người, đó chính là
Tiểu Hy, chuyện này không có cách nào thay đổi!”
“Bọn họ sớm đã kết hôn, chuyện này chắc cô cũng biết rõ!” Mục lão thái thái nói.
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy toàn thân đổ mồ hôi. Mục lão thái thái đây chính là muốn làm một trận ra trò hay sao?
Mục Cảnh Thiên lúc này cũng không biết nên nói như thế nào, màn kịch này của bà nội chỉ có thể nói rằng diễn thật xuất sắc.
Nhưng đối với những giọt nước
mắt của Lãng Tiêu Vân, hắn ta thật sự không có biện pháp nào, nếu như những lời Hạ Tử Hy nói là thật vậy thì Làng Tiêu Vân đã chạm đến giới hạn của hắn.
“Bọn họ không phải đã ly hôn rồi hay sao?” Lăng Tiêu Vân không cam lòng nói.
“Đôi vợ chồng trẻ cãi nhau mà thôi, có điều hiện tại mọi thứ đã quay trở lại bình thường, tình cảm của hai đứa so với vàng còn chắc chắn hơn, Cảnh Thiên có thế vì Tiểu Hy đến mạng của mình còn không cần, điều này cũng đủ để chứng minh rằng hai
người rất yêu thương nhau. Chờ vết thương của hai người lành lại thì sẽ lập tức làm thủ tục tái hôn!” Lời này của Mục lão thải thái vô cùng chắc chắn, giống như chuyện này đã được quyết định trước.
Hạ Tử Hy suy nghĩ…cô có thể xen vào nói một câu không?
Nhìn dáng vẻ nước mắt tuôn như mưa trên khuôn mặt cô ta, đôi mắt lại tràn ngập sự căm hận, những điều này đều đang hướng về cô đó. Tình trạng bây giờ của cô có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.
Không đợi cô lên tiếng, Mục lão thái thái liền lập tức dùng ánh mắt giết qua, Hạ Tử Hy chỉ đành ngoan ngoãn im lặng.
Ngay lúc này Lãng Tiêu Vân đứng bất động, trên mặt lã chã nước mắt. Cho dù cô không muốn tin tưởng, nhưng đối diện với Mục lão thái thái, cô căn bản không còn lời gì để nói.
“Lăng tiểu thư, trên thế giới này, không miễn cưởng được chính là tình cảm, tôi tin rằng cô sẽ hiểu rõ!” Mục lão thái thái nhìn cô, trong lời nói vừa đấm vừa xoa, càn bản khiến người khác không
nhìn rõ rốt cuộc đang có suy nghĩ gì.
Cuối cùng, Láng Tiêu Vân không nói thêm bất cứ điều gì khác, chỉ nhìn sang Mục lão thái thái sau đó vừa khóc vừa chạy ra ngoài.
Khi nghe thấy âm thanh tiếng đóng cửa vang lên, lúc này Mục lão thái thái mới thở phào nhẹ nhõm. Nhưng bà cũng không vì những giọt nước mắt của Lăng Tiêu Vân mà mềm lòng, Mục gia từ trước đến giờ đều không cách nào tha thú’ cho những kẻ không từ thủ đoạn, càng không dung thứ cho những kẻ thủ đoạn tàn
độc.
Lúc này, Hạ Tử Hy nhìn Mục lão thái thái nói: “Bà nội, bà hôm nay lại lấy cháu ra làm bia đỡ đạn!”