CHƯƠNG 375: VỪA ĐẢM VỪA XOA (4)
Chí bằng một câu nói nếu không thì sao cúa Hạ Tứ Hy đã khiến cho Mục Cảnh Thiên hận không thề lập tức kéo cô qua, hung hăng giáo huấn một phen. Ánh mắt chí có thể tức giận nhìn về phía Hạ Tủ’ Hy, sự tức giận tù’ đôi mắt truyền đền quả thật khiến cho Hạ Tử Hy sau khi nhìn thấy có chút run rẩy. Cô biết rằng khi Mục Cảnh Thiên dùng ánh mắt như vậy đề nhìn cô chính là muốn nói rằng anh ta đang tức giận, vô cùng tức giận.
Hạ Tử Hy thông minh như vậy, làm sao lại không hiểu lời vừa rồi của Mục Cảnh Thiên có ý gì. Nhưng…cô không biết nên dùng từ gì để diễn tà mối quan hệ giữa hai người bọn họ lúc náy đây. Xa cách quá lâu, tiếp xúc không quá nhiều, sự tin tưởng dành
cho hai bên cũng quá ít. Đây cũng là tình trạng mối quan hệ hiện tại của hai người bọn họ.
Cuối cùng, Mục Cảnh Thiên nhìn cô, tức giận nói: “Hạ Tủ’ Hy, có bản lĩnh thì cô cứ đeo mặt nạ sống cả đời đi!”
Hạ Từ Hy:
Cô lúc này ngước mắt lên nhìn Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy không biết nên mớ lời như thế nào. Chính vào ngay lúc nảy, cánh cửa phòng liền bật mở. Một bóng người phóng vào như tên bắn.
“Cảnh Thiên, Cành Thiên…” Lăng Tiêu Vân như một cơn gió xông thẳng vào phòng bệnh, khi nhìn thấy Mục
Cánh Thiên đang nằm trên giường bệnh thì đau lòng không thôi.
“Cảnh Thiên, anh sao rồi?” Làng Tiêu Vân sốt sắng hòi.
Mục Cảnh Thiên không nghĩ đến Lăng Tiêu Vân sẽ đến nên khi nhìn thấy cô ta liền nhíu mày nói: “Em tại sao lại ở đây?”
“Nhận được tin tức anh xảy ra chuyện, nên em liền trực tiếp chạy đến đây! Thế nào rồi, anh vẫn ổn chứ?” Có thể nhận ra được Láng Tiêu Vân thật sự vô cùng lo lắng cùng thương xót cho anh ta.
“Anh không có việc gì cả!
LÚC này, Lãng Tiêu Vân đứng lên, kích động không ngừng khi nhìn thấy Hạ Tử Hy, sau đó cô lập tức sấn bước tói, hung hãn tát thẳng vào mặt Hạ Từ Hy.
Không một chút chần chừ đánh thẳng vào khuôn mặt của Hạ Tử Hy.
Ngay giây phút đó, tất cả mọi người trong căn phòng đều sửng sốt.
“Hạ Tứ Hy, lại là do cô, không lẽ cô muốn hại chết Cảnh Thiên mới chịu dừng lại?” Lăng Tiêu Vân nhìn Hạ Tử Hy hét lên, sự tức giận trong đáy mắt dùng mắt thường cũng có thề thấy được.
Tất cả mọi trách nhiệm đều đẩy lên
trên người Hạ Tử Hy.
Mục Cảnh Thiên sau khi nhìn thấy tình cảnh này liền nhíu mày, không vui nói: “Tiêu Vân, em làm gì vậy?”
“Cảnh Thiên, không lẽ đến hiện tại anh còn bảo vệ người phụ nữ này hay sao? Anh nhìn xem cô ta xuýt chút nữa đã hại chết anh rồi!” ý của Lăng Tiêu Vân chính là đem nguyên nhân tất cả mọi chuyện đã xảy ra đều do Hạ Tử Hy.
“Là do chính anh muốn cứu Hạ Tử Hy, chuyện này với cô ấy không có bất kỳ liên hệ gì, hơn nữa đấy cũng là chuyện riêng của anh, cũng không liên quan đến em!”
Trên thế gian này điều đau khổ nhất chính là một người bạn rất quan tâm, những bất kỳ chuyện gì của người đó đều không liên quan đến bạn.
Lăng Tiêu Vân sau khi ngây người một lúc sau, nhận thấy sự thay đồi của Mục Cảnh Thiên, nhưng trước mắt cô không muốn cùng anh ta tranh cãi, ngược lại bước sang một bên nhìn Mục Cảnh Thiên: “Tại sao lại không liên quan đến em chứ, anh đừng quên em mới chính là bạn gái của anh!” Láng Tiêu Vân nhấn mạnh từng chữ nói.
Đồng thời, câu nói này cũng nói cho Hạ Tử Hy đang đứng một bên, tuyên bố chủ quyền với cô ấy. Sau đó nhìn khiêu khích nói: “Hạ Tử Hy, nếu như
còn có lần sau, thì đừng trách tôi không khách sáo với cô!”
Hạ Tử Hy vốn dĩ không muốn làm phiền hai người bọn họ, khi đang chuẩn bị bước ra, nhưng nhận thấy khí thế ép người cùng vói vừa rồi cô ta đã tát vào mặt cô liền dừng lại. Nếu như hiện tại không phải vì một bên chân không thuận tiện cử động, Hạ Tử Hy nhất định sẽ không mang đến điều gì mà trả lại cái tát vừa rồi cho cô ta.
Dù sao hiện tại, cô cũng không dễ chọc vào. Quá tam ba bận, cô ta đã đụng chạm đến giới hạn cùa Hạ Tử Hy.
Quay đầu lại nhìn Lâng Tiêu Vân,
khóe môi nhếch lên nụ cười nhạt: “Lăng tiểu thư, những chuyện không khách sáo cô gây ra cho tôi còn ít hay sao?”
Hạ Từ Hy đột nhiên lên tiếng, lời này vừa nói ra đồng thời khiến hai người còn lại đều sửng sốt.
“Cô có ý gì?” Lãng Tiêu Vân trực tiếp hỏi lại.