CHƯƠNG 372: VỪA ĐẢ!,ì VỪA XOA (1)
Nhìn dáng vẻ của Mục lão thái thái, Mục Cảnh Thiên lo lắng hỏi: “Cô ấy như thế nào rồi?”
“Tiều Hy không có gì đáng ngại, chỉ là tình trạng hiện tại của, trên người có nhiều vết thương, bác sĩ cũng đã dặn dò, cháu tốt nhất nên tĩnh dưỡng nghỉ ngơi cho tốt!” Mục lão thái thái nói.
Câu nói này của Mục lão thái thái, Mục Cảnh Thiên phát giác có điểm nào đó không đúng: “Bà nội, bà nói cho cháu biết, cồ ấy rốt cuộc như thế nào rồi?” Mục Cảnh Thiên sắc mặt u tối hỏi, hơn hết cũng không dám suy nghĩ quá nhiều.
“Tiểu Hy thật sự không có việc gì…” Mục lão thái thái trả lời, nhưng vẫn là
một bộ dạng che dấu, chột dạ.
Mục lão thái thái càng ấp a ấp úng, chính là càng che đậy, càng khiến cho Mục Cảnh Thiên lo lắng, hắn cũng không hỏi nhiều, vừa ngồi dậy liền giật ra hết những kim tiêm truyền dịch trên người.
“Cháu làm gì vậy?” Mục lão thái thái hỏi; Mục phu nhân phía sau khi nhìn thấy cảnh này cũng hốt hoảng lên tiếng: “Cánh Thiên, mau dừng tay!”
Hai người ra tay ngăn cản, Mục Cảnh Thiên ngẩng đầu nhìn hai người bọn họ: “Bà nội, mẹ, nếu như hai người không nói cho cháu biết, thì cháu đành tự mình đi xem cô ấy vậy!”
Ánh mắt Mục phu nhân nhìn sang Mục lão thái thái, vừa muốn nói lại thôi. Lúc này, Mục lão thái thái nhìn Mục Cảnh Thiên hỏi: “Cảnh Thiên, cháu nói cho bà nội biết, có phái cháu đang rất lo lắng cho con bẻ Tiểu Hy hay không?”
Chẳng lẽ hiện tại vẫn chưa đủ rõ ràng hay sao? Nhưng Mục Cảnh Thiên ngược lại không trả lời câu hỏi này, chỉ nhíu mày nhìn Mục lão thái thái nói: “Bà nội, hiện tại không phải thời điểm thảo luận những vấn đề này, cô ấy rốt cuộc như thế nào rồi?”
“Cháu trước mắt cứ trả lời bà nội, có phải cháu rất để ý đến Tiểu Hy hay không?”
“CÓ phái đem mạng sống của con bé còn quan trọng hơn của bản thân?” Mục lão thái thái nhìn hắn ta hỏi.
Mục Cảnh Thiên nhíu mày, không biết nên trả lời như thế nào.
Ngay lúc này, cửa phòng bệnh đột nhiên bị người khác đẩy vào. Hạ Tử Hy trồi trên xe lãn, từ bên ngoài tiến vào.
Khác với dáng vé ngày hôm qua, hiện tại cô cũng không còn dáng vè nhếch nhác như ngày hôm qua, hơn nữa nhìn còn có vẻ có khí sắc hơn rất nhiều.
“Cô…”
LÚC này, Mục Cánh Thiên mới ý thức được, Mục lão thái thái chính là cố ý cài bẫy hắn, liền quay đầu lại: “Bà nội…”
Mục lão thái thái cũng gấp gáp nói: “Tiểu Hy à, cháu tại sao lại lựa thòi điểm náy mà xuất hiện chứ?”
“Cháu chỉ cằn đến chậm vài giấy, chì cần vài giây là được rồi!” Mục lão lão thái ở một bên, tiếc nuối nói.
Hạ Tử Hy cỏ chút ngây ngốc chớp chớp mắt nói: “Đã xảy ra chuyện gì hay sao?”
“Chỉ cần chậm thêm vài giây nữa, bà nội liền biết Cảnh Thiên đối với cháu…”
“Bà nội!”
Câu nói này của Mục lão thái thái vẫn chưa hết lòi, Mục Cảnh Thiên liền nhanh chóng ngắt ngang lời bà. Mục lão thái thái cỏ chút sừng sốt, nhưng sau đó lại bật cười: “Thật ra cho dù cháu không nói thì bà nội cũng đã biệt rồi, cháu đã dùng hành động nói với hai người bọn ta rồi!”
Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên có chút chột dạ, mồ hôi không ngừng tuôn trên mặt, xem ra nhà cỏ một bà lão quý báu, muốn không náo nhiệt cũng khó!
Nhìn thấy hai người bọn họ nói cười vui vẻ, Hạ Tử Hy cũng mỉm cười.
LÚC này, Mục lão thái thái bước đến bên cạnh Hạ Tử Hy nhìn cô nói: “Tiểu Hy, cháu cảm thấy thế nào rồi?”
“Bà nội, cháu không có vấn đề gì cả, chính là muốn ghé qua càm ơn Cảnh Thiên đã bảo vệ cháu, nếu không đến bản thân cháu cũng không biết sẽ biến thảnh cái dạng gì rồi!” Hạ Tủ’ Hy nói, câu nói này chính là xuất phát từ tận đáy lòng.
Mục phu nhân giúp Mục Cánh Thiên ngồi dậy, dựa vào thành giường nghe những lời này của Hạ Tử Hy, trong lòng cảm thấy vô cùng hài lòng.
Người phụ nũ’ này cũng xem như biết cảm ơn người khác.
Nghe những lời này của cô, Mục lão
thái thái cũng vô cùng cao hứng, mặc dù cháu nội ruột của mình bị thương bà cũng rất đau lòng, nhưng khi nghe những lời này của Hạ Tử Hy, Mục lão thái thái có thề khẳng định bản thân khồng nhìn lầm người.
“Những việc này là những điều Cảnh Thiên nên làm, nếu như đến cháu mà nó cũng không bảo vệ được thì cứ xem bà nội sẽ xử lý nó như thế nào!” Mục lão thái thái nói.
Những lời này tuy nói như vậy, nhưng Hạ Tử Hy làm sao lại không hiểu rõ tâm tư của Mục lão thái thái chứ.