Chương 369: Anh nói thật sao?
“Tôi đang nói thật đó!”
“Nhìn tình huống hiện tại, như thế nào cũng là vết thương của anh nghiêm trọng hơn, nếu rời khỏi đây, cũng là tôi bỏ lại anh!” Hạ Tử Hy nói.
“Cô sẽ bỏ tôi lại sao?” Mục Cánh Thiên hòi ngược lại.
Hạ Tử Hy: “…anh có thể nghiêm chình một chút hay không?”
“Tôi rất nghiêm túc, chỉ cần cô hôn tôi, tôi sẽ dẫn cô rời khỏi đây!” Mục Cảnh Thiên nói.
Hạ Tử Hy bán tín bán nghi nhìn hắn.
“Nếu như cô không hôn tôi, chúng ta cứ ở nơi này chờ đi!”
Đến cuối cùng, Hạ Tử Hy có chút bán tín bán nghi nhìn hắn: “Anh nói thật sao?”
“Tôi khi nào lừa cô chứ?” Mục Cảnh Thiên chất vấn.
Hạ Tử Hy: “…”
Mục Cành Thiên cũng nhìn cô chân thật nói: “Hạ Tử Hy, bất kế ỏ’ nơi nào, bất kể lúc nào, cô cũng phải tin tưởng tôi!”
Không biết vì lý do gì, Hạ Tử Hy thật
Sự tin vào câu nói này của Mục Cảnh Thiên.
Cô tin tưởng Mục Cảnh Thiên. Chính là xuất phát từ tận đáy lòng, có lẽ việc này liên quan đến việc anh ta không tiếc mạng mình mà lao ra cứu cô.
Mục Cảnh Thiên đến cả mạng mình cũng không cần, thì còn có điều gì khiến cô không tin tưởng vào anh ta được chứ.
Cuối cùng, Hạ Tử Hy chấp nhận thỏa hiệp gật đầu nói: “Được!”
‘Mau hôn tôi!” Mục Cảnh Thiên không biết xấu hồ nói.
Hạ Tử Hy có chút bất lực, nhìn bộ
dạng cố chấp cúa anh ta, Hạ Tú’ Hy chậm chạp tiến lại gần, hôn lên sườn mặt của anh ta.
“Trên môi!” Mục Cành Thiên ra lệnh.
Hạ Tử Hy nhíu mày: “Mục Cảnh Thiên, anh đừng được đằng chân lân đằng đầu!”
“Nếu như tôi được đằng chân lân đằng đầu, lúc nãy ở nơi này đã ăn cô rồi!”
Hạ Tù’Hy:
“Nhanh lên!”
Sau đó Hạ Tử Hy chỉ đành chịu khuất phục, lại một lần nưa tiến đến gần
hôn lên đôi môi của Mục Cảnh Thiên.
Sau đó Hạ Tử Hy chí đành chịu khuất phục, lại một lần nữa tiến đến gần hôn lên đôi môi của Mục Cảnh Thiên.
Tâm trạng cùa Mục Cành Thiên lúc này không hề tệ, đặc biệt khi nhìn thấy dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời của Hạ Tử Hy, càng khiến cho hắn cỏ cảm giác thành tựu khó nói nên lời.
“Đã được hay chưa?”
“Nếu như có một nụ hôn kiểu Pháp, thì tôi sẽ càng vui hơn!” Mục Cảnh Thiên cười vui vẻ nói.
“Mục Cảnh Thiên, anh đã từng nghe qua một câu không bày trò sẽ không chết hay chưa?”
Mục Cảnh Thiên:”…”
“Hiện tại có thể rời khỏi đây hay chưa?” Hạ Tử Hy lên tiếng.
“Ngoan ngoãn nằm xuống!” sau đó Mục Cảnh Thiên đưa mắt ra hiệu vị trí bên cạnh mình.
Nhìn Mục Cảnh Thiên lúc náy, Hạ Tử Hy chí có thể ngoan ngoãn nằm xuống.
Sau đó Mục Cảnh Thiên vươn tay về phía cô: “Ấn nút nhỏ trên đồng hồ!”
“Anh không biết ấn sao?”
“Nếu như tôi vẫn còn sức lực đế làm!”