Chương 362: Cánh Thiên, là mình!
“Alo!”
“Cánh Thiên, là mình!” Tiêu Ân lên tiếng, không còn giọng nói lười nhác và châm chọc như bình thường.
“Bốn người chúng ta chia ra làm bốn hướng tìm kiếm, cậu hiện tại đang ở hướng nào?” Tiêu Ân hỏi.
“Mình hiện tại đang hướng về điểm giao ở Tây Lộ!” Mục Cảnh Thiên trả lời, giống như sớm đã đoán được ba người còn lại sẽ xuất hiện.
“Được! Chúng ta mỗi người tách nhau ra tìm, có tin tức lập tức thông báo cho cậu, nhớ giữ liên lạc!” Tiêu Ân nói, căn bàn không hề nói bất kỳ lời thừa thãi nào.
Mục Cảnh Thiên trả lời một tiếng, sau
đó ngắt điện thoại.
Trên đường tìm kiếm, dựa theo ấn tượng trong đầu, Mục Cảnh Thiên dựa theo trí nhớ tìm đường. Bất kể như thế nào, hắn nhất định phài tìm ra Hạ Tử Hy!
Chỉ cần nghĩ đến người vừa rồi là Hà Lục Nguyên, nếu như vậy tình cảnh hiện tại của Hạ Tử Hy nhất định rất nguy hiểm!
Nghĩ đến đây, trong lòng ngực hắn chợt nói đau! Hạ Tử Hy, cô nhất định phải kiên cường đợi tôi! Nhất định phài đợi tồi!
Sau khi cúp điện thoại, Tiêu Ân đột nhiên nhớ đến một người, sau đó lập
tức tìm danh bạ gọi đến một số điện thoại: “A Hoa, là tồi!”
“Hiện tại tôi cằn cậu giúp đõ’, bất kể cậu dùng phương pháp gì, cũng phải giúp tôi tìm ra phương hưởng cùa một chiếc xe!”
“Một chiếc xe bảo mẫu màu đen, không cỏ biền số. Hiện tại! Đúng vậy!”
‘Được, tôi đợi tin tức của cậu!”
Sau khi ngắt ngang điện thoại, Tiêu Ân cũng tiếp tục lái xe tìm kiếm.
Có thể nhìn ra, Mục Cảnh Thiên rất quan trọng người phụ nữ này, bất kể như thế nào, anh ta cũng phải giúp Mục Cảnh Thiên tìm ra cô ta.
Trong màn đêm đêm nay, không ai biết rằng lúc này tứ thiếu cúa thành phố A lái những chiếc xe phiên bản giới hạn lao trên đường điên cuồng tìm kiếm, chi vì một người phụ nữ tên Hạ Từ Hy!
Quá nhiên chi vài phút sau, điện thoại Tiêu Ân lại vang lên một lần nữa, anh ta lập tức nghe máy.
“Alo…”
“Ở đường Tây Xá nhìn thấy một chiếc xe bảo mẫu không biển số xe màu đen!” Người bên trong điện thoại nói.
Nghe đến đây, Tiêu Ân lập tức lên tiếng: “Được! Tôi biết rồi, cảm ơn người anh em, ngày khác chúng ta lại nói chuyện!” Không đợi đối phương trả lời, Tiêu Ân trực tiếp ngắt điện thoại, nhanh chóng gọi cho Mục Cảnh Thiên, rất nhanh điện thoại đã có người nghe máy.
“Cảnh Thiên, chiếc xe đang chạy trên
đường Tây Xá!”
Nghe tin tức này, Mục Cảnh Thiên đến thời gian trả lời cũng không có, trực tiếp nhấn chân ga, tăng tốc chạy đến địa điểm đỏ. May mắn rằng phương hướng hắn chọn chính là hướng về đường Tây Xá.
Lúc này, Hạ Tử Hy trên xe cũng từ từ có ý thức lại, sau khi mớ mắt nhận ra bản thân đang ờ trên xe, đột nhiên bừng tỉnh, lúc này mới nhó’ ra chuyện gì đã xảy ra.
Nhìn người đang lái xe trước mặt, trong đầu dần nhớ lại những chuyện đã xảy ra ỏ’ bệnh viện, lúc này cô mới
ý thức được, cô đã xáy ra chuyện rồi.
Vừa suy nghĩ, cô liền có ý cử động muốn thoát khỏi nơi này, nhưng chỉ đành bất lực vì hiện tại chân của cô không tiện cử động, hơn nữa tay chân đều bị trói, miệng thì bịt kín, cán bản không có cách náo nói chuyện, chỉ có cách không ngừng phát ra những âm thanh ú ớ.
Nghe thấy động tĩnh phía sau, Hà Lục Nguyên liền biết rằng Hạ Tử Hy đã tỉnh dậy.
Khóe môi nhếch lên một nụ cười lạnh, trầm giọng nói: “Tỉnh rồi sao?”
Ông ta nghiêng người sang một bên, Hạ Tử Hy lúc này mới thấy rõ người
đó chính là Hà Lục Nguyên! ồng ta cuối cùng đã tìm đến cô!
Nghĩ đến đây, cô càng cố chống cự, cô thà tình nguyện rơi xuống dưới cũng không muốn rơi vào tay Hà Lục Nguyên.
Hà Lục Nguyên giống như đoán được ý đồ cùa cô, khóe môi nhếch: “Có phải không nghĩ đến tôi sẽ quay lại tìm cô không? Hạ Tử Hy, cô hại tôi mất tất cá, tôi hôm nay nhất định sẽ dùng mạng cùa cô đòi lại tất cà mọi thứ!” Hà Lục Nguyên nghiến răng nói từng chữ.
Hạ Tử Hy u ớ vài tiếng, muốn nói gì đó, nhưng không cách nào nói nên lời.