Tác giả: Mục Cảnh Thiên
Thể loại: Ngôn tình, ngược
Hạ Tử Hy cô hêt sức lục lọi trong tâm trí của mình làm cách nào để mở lời, suy đi nghĩ lại, vẫn quyết định nên trực tiếp nói thẳng vào vấn đề, “Hà tổng, liên quan đến công ty chúng tôi…”
“Cô tên gì?”
Vào ngay lúc Hạ Tử Hy chuẩn bị trình bày bản hợp đồng, thì Hà tổng lại mở lời, cắt ngang câu nói của cô.
Hạ Tử Hy có chút ngây người, tâm trạng có chút không vui nhưng cũng không tức giận, chỉ mỉm cười nói, “Hạ Tử Hy!”
“Hạ Tử Hy…”
Hà tổng lắm bẩm tên cô, sau đó, “Một cái tên đẹp, cũng rất dễ nghe!”
Nghe lời khen của Hà tổng, Hạ Tử Hy một chút cũng không cảm thấy vinh hạnh, nhưng cũng chỉ cười nhẹ, “Vậy Hà tổng, chúng ta tiếp TC 3”
“Cô biết không? Cô rất giống một người!” N hảy hố ţruyện ŋhanh ŋhất tại Nhayho .c0mN hảy hố ţruyện ŋhanh ŋhất tại Nhayho .c0m
Hạ Tử Hy lại một lần nữa bị cắt ngang.
diên đi diên lại rât nhiêu lân, không ngờ đên nay vân có người sử dụng.
Xem ra, tin đồn bên ngoài là thật! Nhưng xem ra thủ đoạn của Hà tổng vẫn chưa đủ cao minh.
Không có chút mới mẻ gì cả.
Nhưng Hạ Tử Hy lúc này, có thể nói được gì, chỉ có thể lúng túng ngồi yên trên ghé, cười nói, “Xem ra Hà tổng vẫn còn giữ được lý trí!”
Än ý của câu này chính là, nếu ông dám làm ra bất kỳ chuyện gì khác thì chính là không giữ được lý trí của mình.
Hạ Tử Hy trước đem những lời này nó ra.
Sau khi nghe lời này của Hạ Tử Hy, Hà tổng có chút ngây người, ánh mắt lại tiếp tục đánh giá Hạ Tử Hy, lúc này Hạ Tử Hy ngồi trên ghế, yên lặng chịu đựng ánh mắt dò xét của ông ta, không hè lộ ra chút sợ hãi diễn đi diễn lại rất nhiêu lân, không ngờ đên nay vẫn có người sử dụng.
Xem ra, tin đồn bên ngoài là thật! Nhưng xem ra thủ đoạn của Hà tổng vẫn chưa đủ cao minh.
Không có chút mới mẻ gì cả. N hảy hố ţruyện ŋhanh ŋhất tại Nhayho .c0m
Nhưng Hạ Tử Hy lúc này, có thể nói được gì, chỉ có thể lúng túng ngồi yên trên ghé, cười nói, “Xem ra Hà tổng vẫn còn giữ được lý trí!”
Än ý của câu này chính là, nếu ông dám làm ra bất kỳ chuyện gì khác thì chính là không giữ được lý trí của mình.
Hạ Tử Hy trước đem những lời này nó ra.
Sau khi nghe lời này của Hạ Tử Hy, Hà tổng có chút ngây người, ánh mắt lại tiếp tục đánh giá Hạ Tử Hy, lúc này Hạ Tử Hy ngồi trên ghế, yên lặng chịu đựng ánh mắt dò xét của ông ta, không hè lộ ra chút sợ hãi nào.
Nhìn bộ dạng hiện tại của Hạ Tử Hy, Hà tổng đột nhiên cười lớn.
“Cô không sợ tôi sao?”
“Hà tổng cứ nói đùa, tại sao tôi lại phải sợ ngài?”
“Liên quan đến những tin đồn xung quanh tôi, lẽ nào cô chưa từng nghe qua?”