Nhảy h ố truyện: Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa (full)
Tác giả: Mục Cảnh Thiên
Thể loại: Ngôn tình, ngược
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 242: Lẽ nào ông không sợ vợ của mình phát hiện hay sao?
Người nọ gật đầu, sau đó xoay người bước ra ngoài.
Khi nhìn thấy cánh cửa đóng lại, căn phòng rộng lớn như vậy chỉ còn lại hai người là Hạ Tử Hy và Hà tổng, nhớ lại chuyện xảy ra đêm đó, nếu
như không phải có cuộc điện thoại kịp thời kia, Hạ Tử Hy cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì. Nhưng tình hình hiện tại...chỉ cần nghĩ đến những chuyện đó, Hạ Tử Hy không nhịn được trở nên căng thẳng hơn.
Nhìn Hà tổng từng bước tiến về phía mình, ánh mắt Hạ Tử Hy không ngừng nhìn về phía ông ta.
“Thế nào? Cảm giác bị nhốt ở đây như thế nào?” lúc này, Hà tổng bước đến, nhìn Hạ Tử Hy mỉm cười hỏi.
Chỉ cần nhìn Hạ Tử Hy bất an, trong lòng ông thoải mái hơn rất nhiều.
Nghe câu nói này của Hà tổng, Hạ Tử
Hy cũng chỉ cười nhạt, ngước mặt lên nhìn ông: “Nếu như đổi thành ông, bị người khác bắt cóc sau đó nhốt ở nơi này, vậy thì ông cảm thấy như thế nào?”
Câu nói này của Hạ Tử Hy nói trúng tim đen, khiến người khác khó lòng giải thích.
“Chỉ cần cô ngoan ngoãn nghe lời, tôi có thể thả cô ra!” Hà tổng nói.
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy sửng sốt, sau đó ngước mắt nhìn ông ta: “Thật sao?”
Nhìn ánh mắt của Hạ Tử Hy, Hà tổng nhếch lên một nụ cười: “Tất nhiên, có điều...không phải bây giờ!
Hạ Tử Hy: “...”
Nếu như không phải hiện tại, vậy thì đừng ở đây nói những lời dư thừa được không?
Hạ Tử Hy lập tức trợn mắt khinh thường nhìn ông ta: “Vậy Hà tổng cũng đừng nói những lời như vậy?”
“Cô cho rằng tôi không biết cô đang nghĩ gì sao? Thả cô ra, cô nhất định sẽ tìm cách thoát khỏi đây!” Hà tổng nhấn mạnh từng chữ nói.
“Cho dù chạy trốn, thì cũng là chuyện người thường có thể làm ra được!”
Hạ Tử Hy nhìn ông ta, lạnh nhạt nói.
Hiện tại chính là cố gắng tìm các chủ đề để nói chuyện, có thể kéo dài thời gian được bao lâu thi cứ kéo dài.
Hà tổng đứng một bên, sắc mặt ửng hồng, đôi mắt cũng ửng đỏ, xem ra ông ta thật sự đã uống rượu trước khi đến đây. Sau khi nghe câu nói này của Hạ Tử Hy, ông giống như xuất hiện ảo giác, chậm rãi bước về phía Hạ Tử Hy.
Ông ta vừa bước đến, Hạ Tử Hy liền có thể ngửi được mùi rượu nồng nặc trên người.
Muốn tôi thả cô ra cũng được nhưng
cô cũng biết phải làm như thế nào rồi đấy...” vừa nói, liền chậm rãi bước tới, nhỏ giọng nói, nhưng ánh mắt càng ngày càng dán chặt vào Hạ Tử Hy như muốn ăn tươi nuốt sống cô.
Cảm giác được ý đồ cũng như ngửi được mùi rượu trên người ông ta, Hạ Tử Hy lập tức nhíu mày.