Tác giả: Mục Cảnh Thiên
Thể loại: Ngôn tình, ngược
Hiện có nhiều trang đang copy từ trang N hayHo mà chưa được sự đồng ý. Nên buộc chúng mình phải chèn thêm hình ảnh có kí hiệu đặc biệt vào bài. Điều này sẽ ảnh hưởng tới trải nghiệm đọc nên mong các bạn thông cảm.
Chương 230: Không thể nào!
Lúc này ở bên ngoài, Mục Cảnh Thiên sau khi lên xe, tức giận đấm mạnh lên vô lăng.
Đáng lẽ đêm này, anh nên bước theo cô, nếu không cũng sẽ không xảy ra những chuyện như vậy. Khi đang suy nghĩ, trong tâm trí đột nhiên hiện lên một hình ảnh. Chính là thời điểm anh cùng Hạ Tử Hy đang đứng ngoài ban công, Hạ Tử Hy đột nhiên kéo anh cùng trốn với cô.
Cô như đang trốn ai đó!
Nghĩ đến đây, ánh mặt Mục Cảnh Thiên càng trở nên tối đen, có phải liên quan đến chuyện mất tích của cô hay không? Là ai có thể khiến Hạ Tử Hy sợ hãi tránh né như vậy? Càng suy nghĩ càng thấy kỳ quái!
Hắn ta lúc đó chỉ muốn chất vấn Hạ Tử Hy, cũng không suy nghĩ quá nhiều, hiện tại xem ra hắn lúc đó quá sơ suất rồi. Mục Cảnh Thiên nắm chặt bàn tay, không biết nên nói gì, chỉ cảm thấy trong lòng nghẹn khuất, thật sự hối hận lúc đó không suy nghĩ chu đáo.
“Tại sao lại bắt cóc tôi?” Hạ Tử Hy đột nhiên nhìn bọn họ hỏi, mặc dù trong lòng hiểu rõ lý do, nhưng cô vẫn muốn hỏi rõ ràng.
Một kẻ sửng sốt, nhìn Hạ Tử Hy nói: “Muốn trách chỉ có thể trách cô đã đắc tội với ông chủ chúng tôi!”
“Ông chủ hai người là ai?” Hạ Tử Hy trực tiếp hỏi.
“Tất nhiên là Hà...” lời nói được một nửa đột nhiên ngừng lại, giống như phát hiện bản thân nói lộ quá nhiều, sau đó nhìn sang Hạ Tử Hy không vui nói: “Bản thân đắc tội với ai, cô không biết hay sao?”
Hạ Tử Hy không trả lời vào vấn đề, chỉ nhìn bọn họ, khuôn mặt chắc chắn nói: “Người anh nói là...Hà tổng?”
Sắc mặt một người trong hai kẻ bắt cóc thay đổi: “Tôi cái gì cũng chưa nói qua!”
“Lúc nãy anh đã nói rồi!” Hạ Tử Hy vô cùng bình tĩnh nói, nhìn bọn họ, không nhanh không chậm lên tiếng, hiện tại người căng thẳng phải là người kia rồi.
Quả nhiên, sau khi nghe câu nói này của Hạ Tử Hy, sắc mặt anh ta vô cùng khó coi, Hà tổng đã dặn dò bọn hò không được ăn nói lung tung.
“Cô ăn nói bậy bạ!” lúc này, một người nhìn Hạ Tử Hy tức giận hét lên.
Biểu cảm của anh ta càng khiến Hạ Tử Hy chắc chắn chuyện này. Chính là biểu cảm chột dạ, sợ hãi.
“Tôi có ăn nói bậy bạ hay không, bản thân anh hiểu rõ, anh nói xem nếu như Hà tổng biết anh đã bán đứng ông ta thì sẽ xử lý anh như thế nào đây?” Hạ Tử Hy lạnh nhạt nhìn bọn họ.
“Cô đang nói điên chuyện gì vậy?” lúc này, một người nhìn Hạ Tử Hy hét lớn.
“Anh nói hay không nói thì ông ta cũng sẽ đến gặp tôi, đến lúc đó tôi cũng sẽ biết ông ta là ai, đều có thể vu oan cho anh!” Hạ Tử Hy nhìn bọn họ nhấn mạnh từng chữ.
Câu nói này của Hạ Tử Hy không phải không có đạo lý, hơn nữa bọn họ đều biết Hà tổng là một người mắc bệnh đa nghi, nếu như Hạ Tử Hy nói với ông ta, ông ta nhất định sẽ tìm cách sa thải bọn họ, thật ra sa thải cũng chỉ là việc nhỏ, chỉ sợ...
Nghĩ đến đây, hắn không dám tiếp tục suy nghĩ tiếp, nhìn sang Hạ Tử Hy nói: “Cô rốt cuộc muốn như thế nào?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!