Tác giả: Mục Cảnh Thiên
Thể loại: Ngôn tình, ngược
Hiện có nhiều trang đang copy từ trang N hayHo mà chưa được sự đồng ý. Nên buộc chúng mình phải chèn thêm hình ảnh có kí hiệu đặc biệt vào bài. Điều này sẽ ảnh hưởng tới trải nghiệm đọc nên mong các bạn thông cảm.
Chương 227: Đây chính là bắt cóc!
Hai người im lặng suy nghĩ, ngay giây phút này, bộ đàm trong tay giám đốc lập tức vang lên: “Giám đốc, trong
ngoài khách sạn chúng tôi đều đã tìm kiếm nhưng vẫn không tìm thấy tung tích Hạ tiểu thư!” lúc này, từ trong điện thoại truyền đến giọng nói của một người.
Không cần giám đốc khách sạn lên tiếng, Mục Cảnh Thiên cùng Tống Kỳ đều có thể nghe rõ.
Sắc mặt hai người càng khó coi. Một người đang sống sờ sờ như vậy nói mất tích liền mất tích sao?
Giám đốc khách sạn đứng một bên quan sát ánh mắt của Tống Kỳ và Mục Cảnh Thiên, cũng biết bọn họ hiện tại đang vô cùng tức giận.
“Mục tổng, Tống tổng, nhân viên toàn khách sạn đều đã tim khắp mọi ngóc ngách ở nơi đây, vẫn không tìm thấy tung tích Hạ tiểu thư, có phải hay không...”
“Tuyệt đối không phải!” Tống Kỳ vô cùng chắc chắn trả lời, hắn biết rõ Hạ Tử Hy không phải loại người như vậy.
“Thế nào? Khách sạn các người tính đẩy trách nhiệm sao?” Tống Kỳ lạnh lùng nói.
Nghe đến câu nói này của anh ta, giám đốc khách sạn hoảng hốt lập tức nói: “Không, không, không”
“Từ phương hướng nhà vệ sinh còn
có lối ra nào khác không?” ánh mắt Mục Cảnh Thiên quan sát tình hình trong camera, giọng điệu chính là đang tra hỏi giám đốc.
Cho dù vô cùng rối bời nhưng Mục Cảnh Thiên trong giây phút này vẫn phải ép mình bình tĩnh.
Giám đốc ngây người sau đó gật đầu: “Có một lối thoát an toàn!”
Nghe vậy, Mục cảnh Thiên như phát hiện ra chuyện gì khác, lập tức hỏi: “Dẩn đến nơi nào?”
“Nội viện!”
Khu vực đó có camera không?
Có!” giám đốc lập tức gật đầu.
“Lập tức điều chỉnh lại!” Mục Cảnh Thiên nói.
Giám đốc khách sạn gật đầu sau đó bước đến bên nhân viên quản lý camera nói vài câu, sau đó lập tức điều chỉnh băng ghi hình camera khu vực bên trong. Đầu tiền trời yên biển lặng, không có bất kỳ chuyện gì đặc biệt xảy ra, Mục Cảnh Thiên và Tống Kỳ cùng quan sát, không lẽ bọn họ đoán sai sao?
Ngay lúc này một chiếc xe chạy đến, trực tiếp dừng trước cửa.
Mục Cảnh Thiên và Tống Kỳ có chút kinh ngạc, ánh mắt lập tức chăm chú quan sát chiếc xe ấy. Lúc này, người trên xe vẫn không có chút động tĩnh nào, hơn nữa vì thời gian buổi tối nên căn bản không thể nhìn rõ người bên
trong, càng không thể nhìn rõ hành động của người ấy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!