Tác giả: Mục Cảnh Thiên
Thể loại: Ngôn tình, ngược
Hiện có nhiều trang đang copy từ trang N hayHo mà chưa được sự đồng ý. Nên buộc chúng mình phải chèn thêm hình ảnh có kí hiệu đặc biệt vào bài. Điều này sẽ ảnh hưởng tới trải nghiệm đọc nên mong các bạn thông cảm.
Chương 226:
Khi nhìn thấy Tống Kỳ cùng Mục Cảnh Thiên, liền tảng nhanh tốc độ.
“Mục tổng, Tống tổng!” giám đốc khách sạn bận rộn chạy đến, chào hỏi hai người bọn họ.
“Đêm nay có một người mất tích tại khách sạn các ông, ông nói xem phải làm như thế nào đây?’ Mục Cảnh Thiên nhìn vị giám đốc đó nói.
Nghe đến đây, sắc mặt ông ta lập tức tái xanh: “Mất tích?”
Mặc dù có chút kinh ngạc nhưng vẫn lên tiếng: “Không biết người mất tích là ai, Mục tổng có thể cung cấp thêm thông tin không?”
Sau đó, Mục Cảnh Thiên liền đem những thông tin liên quan đến Hạ Tử Hy nói với giám đốc khách sạn, giám đốc khách sạn tay cầm bộ đàm, sau khi Mục Cảnh Thiên dứt lời liền lập tức kêu gọi tất cả mọi người đi khắp nơi tìm kiếm.
“Mục tổng, Tống tổng, nếu như người vẫn còn ở khách sạn, nhất định có thể tìm ra!” Giám đốc nhanh chóng trấn an hai người bọn họ.
nhưng hiện tại Mục Cảnh Thiên đã nổi điện, hắn cũng không cần phải đổ dầu vào lửa, lúc này ngước mắt nhìn thấy trên hành lang có lắp đặt camera, Tống Kỳ nhíu mày nói: “Khách sạn của ông có băng thu camera không?”
Nói đến vấn đề này, giám đốc khách sạn gật đầu nói: “Vị trí này trùng hợp hôm qua đột nhiên xảy ra sự cố hư hỏng, đã tháo xuống để bảo hành đến hiện tại vẫn chưa lắp đặt lại; nhưng trừ vị trí này, những vị trí khác đều có thể kiểm tra!”
Mục Cảnh Thiên đã hiểu ý của Tống Kỳ, lập tức lên tiếng: “Vậy còn không mau mang ra băng thu camera!”
“Vâng, vâng, được!” Giám đốc liên tục gật đầu, “Hai vị cùng đi theo tôi đến đây!” vừa mới vừa vẫn hai người bọn họ bước vào phòng giám sát camera.
Liên quan đến toàn bộ quá trình đêm nay đều đang được trình chiếu lại, đến cả việc Hạ Tử Hy bước ra ngoài ban công sau đó Mục Cảnh Thiên đến tìm cô cũng được phát lại, mặc dù không nhìn rõ đã xảy ra chuyện gì nhưng trong lòng hai người đều hiểu rõ.
Sau đó đến màn vũ hội, từng sự việc một đều được diễn ra, cuối cùng đến hình ảnh Hạ Tử Hy bước đi về phía nhà vệ sinh.
“Chính là lúc này!” Mục Cảnh Thiên lên tiếng.
Tống Kỳ cũng gật đầu: “Cùng là thời điểm lần cuối cùng tôi gặp cô ấy!”
Quả nhiên, sau khi bước vào thì không thấy Hạ Tử Hy bước ra ngoài, hơn nữa hành lang khu vực đó camera cũng trùng hợp hư.
“Đáng chết!” Mục Cảnh Thiên không kiềm chế được tức giận mắng chửi.
Lúc nào hư thì không hư, lại cứ phải vào lúc này!
Hắn nhịn không được muốn chửi thề!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!