Tác giả: Mục Cảnh Thiên
Thể loại: Ngôn tình, ngược
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 220: Không nợ ai (2)
Nhưng bước chân của cô vẫn chưa kịp rời đi, Mục Cảnh Thiên lại chắn trước mặt. Hạ Tử Hy có chút ngây người, sau đó ngước mắt nhìn Mục
Cảnh Thiên: “Mục tổng, anh đây là có ý gì?"
Mục Cảnh Thiên nhìn cô, khóe môi nhếch lên, ánh mắt mê hoặc nói: “Cô nói xem?”
Hạ Tử Hy:
Cô phát hiện ra được một sự thật rằng mỗi khi trò chuyện với Mục Cảnh Thiên đều là một chuyện vô cùng cực khổ.
“Mục tổng, nếu có vấn đề gì thì anh cứ nói thẳng ra đi!” Hạ Tử Hy lên tiếng, lúc này mới đem tinh thần tập trung lên người Mục Cảnh Thiên.
Mục Cảnh Thiên híp mắt lại, nhìn Hạ Tử Hy: “Thế nào? Lúc muốn thì chủ động ôm ấp yêu thương, lúc muốn đi thì nói đi liền đi?”
Ôm ấp yêu thương?
Nghe đến bốn chữ này, Hạ Tử Hy có chút ngây người, lúc này cô mới nhớ đến động tác vừa ròi của mình, có phải hay không đã khiến cho Mục Cảnh Thiên cho rằng cô...?
Nghĩ đến điều này, Hạ Tử Hy cười khan một tiếng. “Mục tổng, anh hiểu làm rồi!”
“Ồ, vậy sao?” Mục Cảnh Thiên nhướng mày.
“Đúng vậy!” Hạ Tử Hy vô cùng chắc chắn gật đầu, sau đó nghĩ đến nếu như Mục Cảnh Thiên không nhận được một lời giải thích thỏa đáng, anh ta tuyệt đối không chịu từ bỏ.
“Vừa rồi tôi gặp được một người quen, nên chỉ muốn trốn đi một lát mà thôi!” Hạ Tử Hy bổ sung thêm.
Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên cũng không bất ngờ, chỉ nhướng mày nói: “Ồ, chuyện là vậy sao?”
“Đúng vậy!” Hạ Tử Hy một lần nữa thành khẩn gật đầu, đối với Mục Cảnh Thiên, nếu có chuyện gì cứ nên trực tiếp nói ra thì tốt hơn.
Nhưng trong giây phút này, Mục Cảnh Thiên hoàn toàn không có ý định buông cô ra, ngược lại ánh mắt vẫn dán sát lên người cô, ánh mắt ấy khiến cho Hạ Tử Hử có chút rối loạn.
“Mục tổng, tôi có thể đi được chưa?” Hạ Tử Hy nhìn anh ta hỏi, nhưng vẫn không quên nở nụ cười lấy lòng.
Nhìn thấy Mục Cảnh Thiên vẫn không dl chuyển, Hạ Tử Hy cho rằng anh ta đã đồng ý, khi vừa chuẩn bị bước đi, lúc này Mục Cảnh Thiên lại một lần nữa ngăn cô lại.
Hạ Tử Hy: “...Mục tổng, anh đây là có ý gì?” Hạ Tử Hy ngẩng mặt nhìn Mục Cảnh Thiên hỏi, không giống như vừa
rồi còn chút kiên nhẫn.
Mục Cảnh Thiên nhìn cô, nhìn dáng vẻ có chút tức giận này, hắn ngược lại cảm thấy rất vui.
“Thế nào? Lợi dụng tôi xong rồi liền muốn đi?”
“Vậy Mục tổng muốn như thế nào?” Hạ Tử Hy nhìn anh ta hỏi.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên liếc nhìn bên ngoài, giây kế tiếp Hạ Tử Hy vẫn chưa kịp phản ứng chuyện đang xảy ra, anh ta liền đột nhiên cúi người xuống, tay nâng mặt Hạ Tử Hy sau đó đăt môt nu hôn lên môi cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!