Tác giả: Mục Cảnh Thiên
Thể loại: Ngôn tình, ngược
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 219: Không nợ ai (1)
“Hả?” Hạ Tử Hy trong phút chốc không phản ứng kịp, hoặc có thể nói
cô giả vờ nghe không hiểu.
Mục Cảnh Thiên sớm đã dự đoán được chuyện này, càng bước sát đến bên cô: “Cùng Tống Kỳ ở một chỗ, rất vui sao?”
Hạ Tử Hy suy nghĩ trong giây lát, sau đó lên tiếng: “Cũng rất mệt!”
“Mệt? Cô còn biết mệt sao?” Mục Cảnh Thiên châm chọc cười một tiếng, mặc thành cái dạng như vậy còn dám nói mệt.
Vừa nói, ánh mắt Mục Cảnh Thiên bắt đầu rà soát trên thân thể cô, nước da trắng ngần cùng xương quai xanh tinh xảo, tất cả đều khiến người khác
không cách nào thu hồi tầm mắt.
Hạ Tử Hy: “...Tất nhiên!” cô làm sao không biết mệt chứ
Tất nhiên!!!
Người phụ nữ này còn dám cãi lại.
“Hạ Tử Hy, xem ra cô thật sự chán sống rồi!” Mục Cảnh Thiên nhìn Hạ Tử Hy lên tiếng cảnh cáo.
Hạ Tử Hy: Mục Cảnh Thiên
trước giờ vẫn bạo lực như vậy.
“Mục tổng, vẫn phải nhờ anh giải thích rõ, tôi làm sao lại đắc tối đến anh rồi?” Hạ Tử Hy nhìn Mục Cảnh
Thiên chậm rãi nói.
Mục Cảnh Thiên vừa muốn bước lên một bước tiến gần đến cô, Hạ Tử Hy lúc này lập tức phản ứng lại vươn tay chắn lại anh anh, ngăn cản sự tiến công của Mục Cảnh Thiên vì sau lưng cô đã không còn đường để lui nữa rồi.
Cúi đầu nhìn cánh tay chắn lại trước ngực hắn lúc này, Mục Cảnh Thiên nhíu mày, hỏi ngược lại cô: “Cô nói thử xem?”
“Mong Mục tổng giải thích rõ!” Hạ Tử Hy cười nói.
Khi tôi mời cô cùng tham dự, cô nói
rằng không có thời gian, hiện tại liền chạy đến đây làm bạn nhảy với Tống Kỳ, cô nói thử xem tôi có nên tức giận hay không? Hoặc là có thể nói rằng Hạ Tử Hy cô cảm thấy bản thân là nhà thiết kế của Vân Duệ nhưng lại đến đây làm bạn nhảy với Tồng Kỳ là một chuyện rất thích hợp sao?” Mục Cảnh Thiên nhìn cô chất vấn.
Một câu nói liền định hai tội danh cho Hạ Tử Hy.
Sau khi nghe câu nói này của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy suy nghĩ trong chốc lát sau đó lên tiếng: “Đầu tiên, khi anh mời tôi, trước đó tôi đã nhận lời của Tống Kỳ, cho nên không phải tôi từ chối anh; thứ hai, tôi chỉ cảm
thấy đây chỉ là một buổi khánh thành đơn giản mà thôi, Tống Kỳ ở tại thành phố A không quen biết bất kỳ người bạn nữ nào, tôi cảm thấy việc tôi có mặt ở đây với vai trò bạn nhảy của anh ấy là một chuyện vô cùng bình thường, đặc biệt khi cả hai còn ở London, anh ấy chăm sóc tôi rất nhiều, tôi cảm thấy hiện tại làm như vậy, không có gì không thỏa đáng!”
Hạ Tử Hy nhìn Mục Cảnh Thiên từ tốn nói ra quan điểm của mình.
Nghe đến Hạ Tử Hy nói Tống Kỳ ở thành phố A không quen biết bất kỳ bạn nữ nào, khóe môi Mục Cảnh Thiên nhếch lên một nụ cười châm chọc.
“Cô tin anh ta?’ Mục Cảnh Thiên nhìn Hạ Tử Hy hỏi.
Hạ Tử Hy gật đầu: “Tất nhiên!”
Khóe môi Mục Cảnh Thiên nhếch lên một nụ cười châm chọc: “Hạ Tử Hy, cô rốt cuộc đang giả vờ hay là ngốc thật sự?”
Hạ Tử Hy:"...
Nhìn dáng vẻ tức giận của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy nhíu mày, cũng đang có ý suy ngẫm, nhưng trùng hợp lúc này lại có một bóng người bước đến, sau khi nhìn rõ khuôn mặt người sắp bước đến là ai, Hạ Tử Hy vô thức tóm chặt lấy Mục Cảnh Thiên, cố gắng dùng thân thể anh ta để che chắn cho bản thân mình. Mục Cảnh Thiên có chút sửng sốt nhíu mày nhìn người trong lòng, ôn hương nhuyễn ngọc. Đây nên xem là gì đây? ôm ấp thương nhớ sao?
“Cô làm gi vậy?” Mục Cảnh Thiên nhíu mày, nhìn cô hỏi.
Hạ Tử Hy đứng đối diện anh ta, nhìn người bên ngoài đã rời khỏi, lúc này
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!