Tác giả: Mục Cảnh Thiên
Thể loại: Ngôn tình, ngược
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 186: Nguy hiếm tiềm tàng (1)
Huống Thiên Hựu ngây người, sau đó hắn đã hiểu tại sao Tiêu Ân ngày đó lại nói như vậy, quả thật so với Lăng Tiêu Vân càng thú vị hơn.
Sau đó Huống Thiên Hựu cũng uống một ngụm rượu: “Không cần khách sáo!”
Hạ Tử Hy mỉm cười, cô cũng biết rằng đối với loại đàn ông như bọn họ, nhất thiết phải nắm bắt cơ hội khiến bọn họ tự chủ động lên tiếng, nếu không bọn họ nhất định sẽ đưa ra điều kiện kèm theo.
Lúc này, Huống Thiên Hựu nhìn Hạ Tử Hy: “Cô đúng là người phụ nữ biết nắm chắc cơ hội trước mắt, quả
nhiên rất thú vị!”
“Tôi tin rằng Huống tổng nhất định sẽ giữ lời hứa!”
“Tất nhiên!” vừa nói, anh quay đầu lại liếc nhìn Mục Cảnh Thiên, “Tôi chắc chắn so với Mục Cảnh Thiên giữ chữ tín hơn!” vừa nói, Huống Thiên còn kèm theo một nụ cười ái muội.
Hạ Tử Hy sửng sốt, cô cảm giác Huống Thiên Hựu đã hiểu lầm mối quan hệ giữa hai người bọn họ.
“Tin tức thị phị đến cuối cùng cũng chỉ là những lời không thể tin được, Huống tổng anh không nên hiểu lầm, quan hệ giữa tôi và Mục tổng cũng
chỉ là quan hệ cấp trên và cấp dưới mà thôi.”
Nghe đến đây sắc mặt Mục Cảnh Thiên đột nhiên trầm xuống.
Người phụ nữ này nhất định phải gấp gáp thanh minh trước mặt người khác vấn đề này sao?
Nghe vậy, Huống Thiên Hựu nhướng mày: “ồ, vậy sao?”
Hạ Tử Hy gật đầu: “Tất nhiên!”
Cô cũng không tiếp tục giải thích, có đôi khi giải thích nhiều ngược lại càng thể hiện trong lòng chột dạ.
Chỉ là trong lúc tình cờ nhìn lướt sang Mục Cảnh Thiên, ánh mắt thâm sâu của anh ta đang hung hăng nhìn cô. Hạ Tử Hy dời tầm mắt, xem như không nhìn thấy.
Huống Thiên Hựu mỉm cười: “Hạ tiểu thư, cô phải biết rằng Cảnh Thiên chính là người đàn ông độc thân hoàng kim hàng thật giá thật!”
“Như vậy cũng là của người khác!”
Hạ Tử Hy lạnh nhạt nói.
Trong lời nói có tính ám chỉ đến Lăng Tiêu Vân.
Huống Thiên Hựu ngây ngốc, xem ra người phụ nữ này biết được cũng
không ít.
“No no no, anh ta thuộc về tất cả mọi người!” Huống Thiên Hựu mỉm cười trêu chọc.
Câu nói này khiến cho Hạ Tử Hy ngây người, sau đó bật cười.
Hiện tại sắc mặt Mục Cảnh Thiên kém đến mức không thề tệ hơn được, tức giận liếc nhìn Huống Thiên Hựu: “Hai người nói đủ chưa?”
Huống Thiên Hựu nhướng mày, biết rõ chân tướng nhưng không lên tiếng, nhưng trên môi như có như không hiện lên một nụ cười.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên đi đến trước mặt Hạ Tử Hy nói: “Hạ Tử Hy, cô xác định tôi thuộc về người khác?” Mục Cảnh Thiên gằn từng chữ nói.
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy sửng người, cô hiểu câu nói này của Mục Cảnh Thiên có ý gì, sau đó mỉm cười trả lời: “ít nhất hiện tại cũng thuộc về người khác!”
Chăm chú lắng nghe đoạn đối thoại của hai người, ánh mắt Huống Thiên Hựu híp lại, xem ra hai người này có bí mật không thể nói được.
Mục Cảnh Thiên vừa muốn nói gì đó thì lúc này điện thoại Hạ Tử Hy lại vang lên.
Điện thoại lúc này vang lên hoàn toàn chính là giải cứu cô khỏi tình huống ngượng ngùng này.
“Mục tổng, thật ngại quá, tôi phải ra ngoài nhận cuộc điện thoại này!” vừa nói, Hạ Tử Hy xoay người bước ra ngoài.
Mục Cảnh Thiên nhìn theo bóng lưng của cô, không kìm được hung hăng trừng mắt.
Hạ Tử Hy vừa bước ra ngoài.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên quay đầu lại nhìn Hướng Thiên Hựu: “Thế nào? Hiện tại đã gặp mặt rồi, xỉ vả tôi hai câu rất vui sao?”
Nghe câu nói này của Mục Cảnh Thiên, Hướng Thiên Hựu nhướng mày nói: “Mình chỉ giúp cậu kiểm định người con gái này là dạng người gì thôi!”
“Kết quả kiểm định như thế nào?”
“Rất thú vị, so với người phụ nữ Lăng Tiêu Vân càng thú vị hơn!” Huống Thiên Hựu cười nói, cũng không hé răng về chuyện cùng Tiêu Ân cá cược.
Nếu để Mục Cảnh Thiên biết chuyện này, chắc chắn sẽ giết chết bọn họ.
Mục Cảnh Thiên liếc nhìn anh ta: “Nếu như không còn việc gì khác, tôi
về trước đây!” vừa dứt lời liền bước đi!