Ngọn lửa liền lập tức bùng lên.
Hạ Tử Dục ngồi lên người ủy viên Lý, không ngừng tấn công ông ta.
ủy viên Lý trước mắt bị đánh một trận, cuối cùng liền nắm lấy một nắm đất vứt về phía Hạ Tử Dục.
Trong nhất thời, Hạ Tử Dục vươn tay chắn lại, còn ủy viên Lý liền nhân cơ hội này xoay người chạy ra ngoài.
Ngọn lửa cũng bắt đầu lan khắp nơi.
Xung quanh toàn bộ đều là vật dễ cháy, cũng không biết nơi này ban đầu dùng để làm gì, dù sao rất nhanh nơi này đã tràn ngập khói đen, lửa hừng hực cháy lớn.
Hạ Tử Hy nhịn không được ho khan, còn Mục Cảnh Thiên càng hô hấp khó khăn.
Nhìn thấy ủy viên Lý đã bỏ trốn, Hạ Tử Dục cũng đuổi theo, chỉ nhìn lập tức chạy về phía Hạ Tử Hy.
“Tiểu Hy…”
“Anh trai, anh mau cứu Cảnh Thiên, anh ấy đang bị thương, chảy rất nhiều máu!” Hạ Tử Hy nhìn Hạ Tử Dục nói.
Lúc này, ánh mắt Hạ Tử Dục nhìn sang Mục Cảnh Thiên, trong giây
phút này có chút sửng sốt.
Thù hận giữa hai người bọn họ, không cách nào diễn tả bằng lời, nhưng mà hiện tại…nhìn dáng vẻ lúc này của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Dục ngược lại không biết nói gì mới tốt.
“Không, mau cứu cô ấy ra trước, nơi này sắp nổ tung rồi, mau nhanh đưa cô ấy rời khỏi đây!” Mục Cảnh Thiên nhẫn nhịn đau đớn trên người nói.
Hạ Tử Dục cũng không phí lời, quay đầu nhìn sang Hạ Tử Hy: “Em cũng đang bị thương, anh sẽ
mang em rời khỏi đây!”
Vừa nói, liền nhìn chiếc còng tay trên cổ tay cô, nhìn dáo dác bốn phía tìm kiếm đồ đạc.
“Không, anh trai, anh cứu Cảnh Thiên trước, mau cứu anh ấy trước!” Hạ Tử Hy hét lớn lên.
Lúc này, Hạ Tử Dục tìm lấy một viên đá, không ngừng đập xuống chiếc còng tay.
Đọc tiếp tại Nhay ho.com
Nội dung khóa Vui lòng liên hệ tại đây để lấy password! input.datnhap{background-image: url(https://truyenazzmoi.com/wp-content/plugins/dat-pass/inc/lock.svg) !important;background-position: 8px !important;background-size: 18px !important;background-repeat: no-repeat !important;}