Vấn đề này, ông đúng là không có nghĩ qua, nhưng bây giờ khi Mục Cảnh Thiên lên tiếng Vinh Cẩm gật đầu, “ Đúng vậy, chỉ có ở tầng lớp trên, bà ấy mới có cuộc sống tốt hơn!”
Ông càng muốn rút khỏi hắc đạo, nhưng căn bản không thể nào, trừ khi ông chết, coi như ông chết đi, nhưng những người kia chưa chắc sẽ bỏ qua cho Tiêu Nhạc, nên ông ấy chỉ có một đường là đi tiếp!
Nếu như, thật sự có nếu như, ông thà bằng lòng mệt chết, cũng không muốn đi đến bước đường này.
Nhưng mà, trên thế giới này, cái gì cũng có, chỉ không có nếu như.
Những vấn đề của Mục Cảnh Thiên, khiến trái tim của Vinh Cẩm bớt đau buồn và tự trách như trước.
Vì coi như biết trước, ông vẫn chọn lựa như vậy, làm như vậy.
Nghe ông ta nói, Mục Cảnh Thiên
cười, dường như anh hiểu được Vinh Cẩm.
Đàn ông chính là như vậy, nếu như có thể, hắn sẽ cố hết sức để yêu người phụ nữ tốt nhất, nhưng trên đời này, có một số người, tuyệt đối không bao giờ có cơ hội lần thứ hai.
Mục Cảnh Thiên may mắn, thật sự là người may mắn, bời vì Tiêu Nhạc mất tích, bây giờ còn không biết sống hay là chết nữa.
Nhưng Hạ Tử Hy, thì lại đang ở một góc nào đó của thế giới đợi anh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!