Mục Cảnh Thiên không phải không có năng lực, chỉ là vì Hạ Tử Hy, anh thật sự đã gánh vác quá nhiều thứ.
Ai nói rằng tình yêu chính là điều tốt đẹp, anh chính là cảm giác tình yêu có độc.
Bất lực liếc mắt nhìn anh, Huống Thiên Hựu tiếp tục uống rượu.
Bốn giờ sáng tại Mục gia.
Nhìn thấy Hạ Tử Hy ngủ say như vậy, anh muốn vươn tay xoa nắn khuôn mặt cô, nhưng cuối cùng cánh tay vươn ra được một nửa
liền dừng lại.
Ánh mắt có chút kín đáo, càng thêm thâm tình, vài phút sau anh tiến đến gần, nhẹ nhàng hôn lên môi cô.
Đứng dậy trực tiếp bước ra khỏi phòng.
Khi một lần nữa rời khỏi Mục gia, dáng vẻ cũng đã tỉnh táo hơn rất nhiều, đổi sang một bộ quần áo mới, tinh thần nhìn vô cùng sảng khoái, lại một lần nữa quay lại với hình tượng Mục Cành Thiên phong độ.
Ngày hôm sau.
Thành phố A lại một lần nữa dâng lên sóng gió.
Cổ đông trước đây của Vân Duệ, ủy viên Lý đã bị bắt, liên quan đến chuyện trang sức nhiễm chất phóng xạ. Sau khi ông ta bị bắt chuyện này cũng được thanh minh.
Còn liên quan đến chuyện trốn thuế cũng thần kỳ được giải quyết.
Hai chuyện này chỉ trong một ngày đã được giải quyết, Vân Duệ lại một lần nữa vinh dự lên trang nhất, nguy cơ liên quan đến danh dự trong chớp mắt cũng được giải quyết, cổ phiếu lại một lần nữa tăng vụt.
Trên truyền hình, khắp nơi đều đăng tin tức này.
Cổ đông của Vân Duệ bao gồm giám đốc, nhân viên trên dưới đều vui mừng không ngớt.
Nếu như Vân Duệ phá sản, vậy thì bọn họ chỉ có thể uống gió Tây Bắc, hiện tại đi đau có thể