“Như thế nào, ngài Frieda?” Hạ Tử Dục nhìn ông hỏi.
Frieda nhìn anh mỉm cười: “Thật ngại quá Hạ tiên sinh, chúng tôi hiện tại có chút chuyện, e rằng buổi ký kết hợp đồng này phải dời lại ngày khác rồi!”
“Dời lại? Tại sao?” Hạ Tử Dục khó lòng tin tưởng hỏi.
Frieda cũng không giải thích quá nhiều, nhìn anh mỉm cười xin lỗi, sau đó cầm bản hợp đồng rời đi.
câu, sau khi dứt lời chân mày Frieda nhíu chặt.
“Như thế nào, ngài Frieda?” Hạ Tử Dục nhìn ông hỏi.
Frieda nhìn anh mỉm cười: “Thật ngại quá Hạ tiên sinh, chúng tôi hiện tại có chút chuyện, e rằng buổi ký kết hợp đồng này phải dời lại ngày khác rồi!”
“Dời lại? Tại sao?” Hạ Tử Dục khó lòng tin tưởng hỏi.
Frieda cũng không giải thích quá nhiều, nhìn anh mỉm cười xin lỗi, sau đó cầm bản hợp đồng rời đi.
Hạ Tử Dục đứng phía sau nhìn theo bóng lưng của Frieda, ánh mắt lóe lên tia phẫn nộ!
Tập văn kiện bị anh vứt xuống đất, ánh mắt phẫn nộ che lấp đi sự ôn nhu trên khuôn mặt, Mục Cánh Thiên!!!
Tôi sẽ không nhận thua như vậy, sẽ không cứ như vậy mà bò qua!
Mục Cảnh Thiên cùng A Kiệt bước ra ngoài bước lên xe.
A Kiệt có chút không cam lòng
hỏi: “Mục tổng, không lẽ anh thật sự buông bỏ cơ hội như vậy?”
Mục Cảnh Thiên không lên tiếng, sắc mặt nghiêm trọng.
“Mục tổng chính là vì…Hạ tiểu thư sao?” A Kiệt từ tốn hỏi.
Quả nhiên, nhắc đến cái tên này, Mục Cảnh Thiên lập tức nói: “Chuyện này không được nói cho bất kỳ người nào khác!”
A Kiệt bất lực gật đầu: “Tôi đã biết!”
“Quay về thôi!”
A Kiệt cũng không tiếp tục lên tiếng, lái xe trở về.
A Kiệt biết rõ sự quan trọng của hạng mục cs đối với Mục Cảnh Thiên, nhưng thật không nghĩ đến, vì Hạ Tử Hy anh vậy mà lại có thể buông tay!
Xem ra Hạ Tử Hy trong tim Mục Cánh Thiên thật sự có vị trí vô cùng quan trọng.
Đêm khuya.
Hội quán tư nhân cao câp.
Mục Cảnh Thiên ngồi nâng ly rượu uống hết ly này đến ly khác, nhưng bất kể uống bao nhiêu, cũng không ảnh hưởng đến khuôn mặt anh tuấn tà mì của anh.
Tiêu Ân nhìn anh: “Cảnh Thiên, không lẽ cậu thật sự cứ như vậy thật sự từ bỏ hay sao?”
Đây rõ ràng không phải là tác phong của Mục Cảnh Thiên.
Mục Cảnh Thiên im lặng, không hề lên tiếng, cầm lấy ly rượu trước mặt tiếp tục nâng lên uống.