Tác giả: Mục Cảnh Thiên
Thể loại: Ngôn tình, ngược
Chương 119: Ba mẹ cũng đến sao?
Dù cho chỉ là bảo mẫu trong gia đình, nhưng bà cũng nên nói vài lời công bằng.
Hơn nữa, lúc Hạ Tử Hy vẫn ở trong căn biệt thự này, hai người bọn họ sớm chiều bên nhau, mỗi ngày đều trò chuyện tình cảm giống như hai mẹ con, bà thật sự rất thích người con gái tên Hạ Tử Hy này.
Cũng rất coi trọng cô ấy.
Nhìn dì Lý cả nửa ngày, lúc này Mục Cảnh Thiên mới chậm rãi lên tiếng: “Cháu biết rồi, dì cử đi nghỉ ngơi trước đi!”
“Vậy Hạ tiểu thư thì sao?” dì Lý vẫn
còn chút lo lắng hỏi.
“Chạy rồi!” Mục Cảnh Thiên trả lời Chạy rồi?
Dì Lý có chút ngây người.
Nhưng chỉ cần nghe thấy Hạ Tử Hy không có việc gì thì bà đã yên tâm ròi.
“Vậy thì tốt, dì đi nghỉ ngơi trước đây!” dứt lời, bà liền rời đi.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên đột nhiên nhớ ra chuyện gì khác: “dì Lý, Hạ Tử Hy bình thường uống thuốc đau dạ dày gì?”
“Thuốc đau dạ dày?” nghe đến đây, dì Lý nhíu mày, “Tôi không biết, dạ dày Hạ tiểu thư rất tốt, từ trước đến nay chưa thấy qua cô ấy phải uống thuốc gì!”
Mục Cảnh Thiên:
Ngay giây phút này, hắn thật sự có một xúc động muốn bóp chết Hạ Tử Hy ngay lập tức.
“Cháu biết rồi, dì đi nghỉ ngơi đi!” Mục Cảnh Thiên nói.
Dì Lý gật đầu, sau đó rời đi.
Mục Cảnh Thiên lúc này, vẫn đứng im tại chỗ suy nghĩ về Hạ Tử Hy, ánh
mắt âm trầm, nhếch lên một nụ cười tà ác.
Lúc này về phía Hạ Tử Hy,
Sau khi lên taxi liền trực tiếp chạy về địa chỉ khu chung cư của mình. Khi vừa đến nơi, cô liền phát hiện bản thân không mang theo tiền. Ví tiền cũng để rơi tại Mục gia.
Đáng chết!
“Bác tài, thật ngại quá, chú có thể ở đây đợi cháu một lát không? Cháu lên lầu lấy tiền sau đó lập tức xuống trả tiền cho chú!” Hạ Tử Hy vô cùng ngại
ngùng nhìn tài xê nói.
Nhìn dáng vẻ ăn mặc sang trọng của Hạ Tử Hy, tài xế cũng cho rằng cô nhất định không phải cố ý, nên gật đầu nói: “Được!”
“Cảm ơn, chú ở đây chờ một lát vậy!” vừa nói, Hạ Tử Hy liền đẩy cửa xe bước xuống.
Lúc này, Hạ Tử Dục đang ngồi chờ trong xe, khi hắn nhìn thấy Hạ Tử Hy từ trên xe taxi bước xuống, liền lập tức đẩy cửa xe bước đến.
“Tiểu Hy!” Hạ Tử Dục gọi tên cô.
Nghe thấy âm thanh quen thuộc vang
lên từ sau lưng, Hạ Tử Hy quay đầu lại thì nhìn thấy Hạ Tử Dục đang đứng phía sau cô, nhíu mày nói: “Anh hai?”
“Anh tạl sao lại ở đây?”
“Anh lo cho em, nhưng lại không tìm được em, nên chỉ có thể ngồi chờ ở đây!” Hạ Tử Dục nói.
“Thế nào rồi? Em không xảy ra chuyện gì chứ?” Hạ Tử Dục lo lắng nhìn Hạ Tử Hy.
“Em không sao!” Hạ Tử Hy lên tiếng, sau đó nhìn hắn, “Anh hai, anh có mang theo tiền không?”
“Sao vậy?”
Hạ Tử Hy vươn tay chỉ về hướng chiếc xe taxi từ xa: “Em làm mất túi xách rồi!”
Hạ Tử Dục liếc mắt nhìn chiếc xe taxi phía sau, liền hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, gật đầu sau đó lập tức bước đến, rút tiền thanh toán cho tài xế.
Không cần thối lại!” Hạ Tử Dục nói.
Tài xế gật đầu, sau đó lái xe rời đi.
Lúc này, Hạ Tử Dục bước đến trước mặt Hạ Tử Hy: “Thật sự không xảy ra chuyện gì?”
“Đúng vậy!” Hạ Tử Hy gật đầu.
Hạ Tử Dục nhìn bộ lễ phục trên người Hạ Tử Hy: “Có cần lên lầu nói chuyện không?”
Hạ Tử Hy gật đầu, sau đó hai người cùng bước lên lầu.
Khi vừa tiến vào phòng, Hạ Tử Hy lên tiếng: “Anh hai, anh cứ tự nhiên, em
đi thay quần áo!
“Được!” Hạ Tử Dục gật đầu, sau đó Hạ Tử Hy lập tức bước vào phòng thay quần áo.
Hạ Tử Dục cũng là lần đầu tiên đến đây, nhìn cách bố trí nội thất bên trong, phong cách đơn giản trang nhã, khiến người khác cảm thấy vô cùng thoải mái.
Hạ Tử Dục ngồi trên ghế sofa chờ.
Lúc này Hạ Tử Hy trong phòng ngủ, nhanh chóng thay một bộ quần áo khác sau đó bước ra.
‘Anh hai, anh muốn uống gì?” Hạ Tử
Hy lên tiếng.
“Đều được!”
Hạ Tử Hy cũng không hỏi nhiều, trực tiếp pha hai ly cafe sau đó mang ra.
“Anh hai, Mục Cảnh Thiên đã phát hiện ra thân phận của em rồi!” Hạ Tử Hy nhìn Hạ Tử Dục nói.
Nghe câu nói này của Hạ Tử Hy, Hạ Tử Dục cũng không có chút bất ngờ, gật đầu nói: “Anh biết rồi, anh ta sau khi kéo em đi, có động tay động chân với em không?”
Khi hai người bọn họ vừa rời đi, anh liền lập tức truy đuổi theo phía sau,
nhưng cũng không cách nào tìm ra tung tích của Mục Cảnh Thiên.
Nơi ở của Mục Cảnh Thiên quá nhiều, căn bản không thể đến từng nhà tìm kiếm, cho nên chỉ đành quay về chung cư Hạ Tử Hy chờ cô dưới lầu.
Hạ Tử Hy lắc đầu: “Em không sao, anh ta không làm gì em cả; chỉ là làm sao anh biết được chuyện này?”
Cho đến hiện tại, cô vẫn không biết tại sao Mục Cảnh Thiên lại phát hiện ra được.
Sau khi quan sát Hạ Tử Hy, Hạ Tử Dục suy nghĩ một lát rồi nói: “Anh
nghĩ, có lẽ vì hôm nay ba mẹ đến tiệc chúc mừng, hai người bọn họ sau khi nhìn thấy em liền trò chuyện đôi câu, có lẽ đã bị Mục Cảnh Thiên nghe thấy!”
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy ngây người. Thì ra là như vậy!
Không trách được, khi anh ta bước ra ngoài cùng Lăng Tiêu Vân tâm trạng vẫn còn tốt, đến khi quay lại thì biến thành bộ dạng như vậy.
“Ba mẹ cũng đến sao?” Hạ Tử Hy hỏi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!