“Đi thôi, đi ăn cơm!” vừa nói, A Thuật liền kéo tay Đô Đô rời đi.
Đô Đô chớp mắt, ăn cơm, ăn cơm gì chứ?
Anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của cô đâu!
Có điều quả thật giống như những gì anh nói, Đô Đô quả thật có chút đói bụng rồi.
Sau khi quay trở về, cũng vì không thể ra khỏi cửa, Đô Đô liền gọi thức ăn bên ngoài, hai người liền ngồi trên thảm lót sàn, ngồi đối diện nhau, Đô Đô trước mặt đặt laptop, mở lên trang chủ weibo, bên trên toàn bộ đều là tin tức liên quan đến A Thuật, cô vừa ăn vừa lướt mạng.
“Tên khốn này ăn nói bậy bạ gi
vậy chứ, vậy mà nói anh là tiều thịt tươi…” suy nghĩ một lát, Đô Đô trực tiếp vứt đùi gà xuống, không ngừng điên cuồng gõ chữ, nhanh chóng trả lời, “Xem em có mắng chết anh ta không!”
Nhìn dáng vẻ tức giận của cô, A Thuật ngược lại không để ý đến, “Cứ ăn cơm trước đã!”
Đô Đô nhìn màn hình laptop, giống như mỗi một bài đăng trên mạng cô đều không nhịn được bình luận: “Những con người này, quả thật có mắt như mù; A Thuật anh cũng đừng đọc bình luận!” Đô Đô nói.
“Dư luận có tốt có xấu, không thể khiến cho tất cả mọi người đều ưa thích, cho nên em cũng không cần để ý, ăn cơm trước đi!”
Rõ ràng đang nói về anh, nhưng anh ngược lại không chút tức giận nào, ngược lại còn an ủi cô đừng tức giận.
Trên thế giới này có thể làm được như vậy, e rằng cũng chỉ có A Thuật mà thôi.
Lúc này, Đô Đô mới dời tầm mắt khỏi màn hình laptop, tiếp tục ăn tối: “Cũng phải, đây rõ ràng chính là có vài phần hâm mộ đố kị căm
hận, vậy mà lại nói anh là tiểu thịt tươi, rõ ràng chính là thần tượng có được không!”
Cô nhìn như thế nào cũng không cảm thấy A Thuật là dạng con trai yếu ớt, nhiều hơn chính là giao thoa giữa thành thục cùng sức hút, nhưng tuyệt đối không đơn giản giống như những tấm hình trên mạng như vậy!
Lại nói cũng có liên quan đến hình chụp, có thể chụp được làn da của A Thuật tốt như vậy.
A Thuật ngược lại không để ý mỉm cười, “Bất kể như thế nào,
nếu như đã chọn ngành này, vậy thì cần phải chuẩn bị chịu đựng tất cả những điều này!”
Đô Đô gật đầu: “Tâm thái không tệ!” cô tiếp tục án tối, trên miệng dính đầy dầu mỡ, tiếp tục nói: “Mặc dù anh hiện tại vẫn chưa chính thức xuất đạo, nhưng em đột nhiên cảm nhận được nhưng người làm minh tinh, xem ra bọn họ cũng không dễ dàng gì!”
“Mặc dù có vô số người yêu thích, nhưng đồng thời cũng có hơn một nữa người không thích, không thích thì cũng bỏ qua đi, vậy mà còn mắng nhiếc khó
nghe, muốn làm gì cũng phải lén lút, làm tốt còn bị ký giả bôi đen!” Đô Đô cảm nhận nói.
“Xem ra, em đã dần dần hiểu rõ!”
“Em cũng không phải kẻ ngốc!” vừa nói, Đô Đô liền cầm lên ly rượu vang muốn uống, A Thuật lập tức chặn tay cô lại.
“Anh muốn làm gi?” Đô Đô hỏi.
“Không được uống, hôm qua em đã uống không ít rồi!”
“Đó là hôm qua, em hiện tại chỉ
muốn một ít!”
“Em hôm qua cũng nói như vậy!”
Đô Đô khẽ chớp mắt, bất mãn nói: “Này, em là trợ lý của anh, phải là do em quản anh mới đúng!”
“Anh chỉ không muốn em lên cơn điên rượu mà thôi!” vừa nói, A Thuật quyết đoán cướp lấy ly rượu trong tay cô, đặt sang một bên.
Đô Đô bắt hụt, bĩu môi: “Em từ khi nào lên cơn say xỉn chứ?”
“Không nhớ sao?” A Thuật nhướng mày, tùy ý hỏi.
Đô Đô suy nghĩ một lát, sau đó gật đầu: “Không cần vu oan cho em, tửu lượng của em trước giờ rất tốt!”
Nếu như cô đã nói như vậy…
A Thuật cũng không tranh cãi.
Tục ngữ có câu, đàn ông không tranh cãi với phụ nữ là người đàn ông tốt.
A Thuật chính là người đàn ông tốt khó gặp.
Lúc này, hai người liền tiếp tục ăn tối, Đô Đô nhìn anh, đột nhiên
nhớ đến chuyện gì: “Đúng rồi, anh vẫn chưa nói với em, giấc mơ của anh là gì!”
Có thể đừng rối rắm vấn đề này hay không?
Nhìn A Thuật không nói chuyện, Đô Đô tiếp tục hỏi: “Nói đi, như thế nào lại không nói chuyện!”
Ánh mắt A Thuật lóe lên chút bối rối, anh đột nhiên đứng dậy: “Anh đi rót cho em ly nước!”
“Này, anh đừng đánh trống lảng!” Đô Đô từ phía sau hét lên, nhưng A Thuật giống như không nghe
thấy, vội vàng bước vào bên trong.
Đô Đô ngồi trên nền đất, đột nhiên bật cười.
Mặc dù nói rằng, cô là trợ lý trên danh nghĩa của anh, nhưng giống như chỉ là chức vụ trên danh nghĩa mà thôi, tất cả vẫn do anh chăm sóc cho cô, đến cả việc rót nước cũng vậy, cũng là anh giúp cô.
Còn Đô Đô ngược lại an nhàn hưởng thụ, căn bản không nhận ra bản thân chính là một người trợ lý, căn bản không phải là một
trợ lý đạt chuẩn.
Một bên hừng hực khí thế còn một bên thì…
Sau khi hôn lễ Hạ Tử Hy kết thúc, tất cả mọi thứ đều quay trở về quỹ đạo cuộc sống bình thưởng, Hạ Tử Dục đến công ty.
An Nhược Mạn ở nhà một mình nhàm chán, muốn làm chút chuyện gì đó, muốn xem sách để khuây khỏa.
Trong phòng sách của Hạ Tử Dục, cô không ngừng tìm kiếm, tìm cả nữa ngày cũng không tìm thấy cuốn sách phù hợp, sách của Hạ Tử Dục đa số đều liên
quan đến quản lý, An Nhược Mạn sớm đã cảm thấy phiền, ngồi tại vị trí quen thuộc của Hạ Tử Dục, máy tính trước mặt, An Nhược Mạn trực tiếp nhấn nút khởi động, dự tính lên mạng xem thử.