CHƯƠNG 188:
Hạ Tử Hy sau khi quay về liền tắm rửa thay một bộ quân áo ngủ.
Sau khi bước ra, vừa chuẩn bị bước ra nghỉ ngơi, lúc này điện thoại cũng vang lên, liếc mắt nhìn thầy số điện thoại gọi đến là số điện thoại Mục Cảnh Thiên, không dám chậm trễ liền lập tức bắt máy.
Không nghĩ rằng câu đầu tiên Mục Cảnh Thiên nói lại là: “Hạ Tử Hy, nếu như cô còn không đổi bản nhạc chờ đáng chết này, cô có tin rằng tôi sẽ có cách khiến cỗ hối hận hay không?”
Mục Cảnh Thiên hét lên.
Hạ Tử HỆ — Không nghĩ đến lửa giận của Mục Cảnh Thiên lại lớn đến vậy.
“Mục tổng, dù cho không vui, nhưng s., không cần tức giận đến như vậy, tôi đổi nhạc chờ là được!” giọng nói Hạ Tử Hy từ tốn vang lên trong điện thoại.
Dù cho Mục Cảnh Thiên tức giận đến đâu, cô cũng đều phô bày ra dáng vẻ bình tĩnh nhất Người phụ nữ này, so với hai năm trước càng khiên người khác tức giận hơn.
Nghe cô nói như vậy, Mục Cảnh Thiên trong thoáng chốc không biết nên nói gì mới tốt.
Hai người đều im lặng cầm điện thoại.
Thời gian trôi qua được một khoảng thời gian, Hạ Tử Hy liền lên tiếng: “Mục tông, đã tối như vậy rồi anh gọi điện thoại đến có việc gì không?”
Mục Cảnh Thiên vẫn không lên tiếng hoặc có thể nói không biết nên nói như thế nào.
“Mục tổng?” lúc này, Hạ Tử Hy lại lần nữa lên tiêng.
“Mục tổng, anh đang gọi điện thoại cho ai vậy, mau nhanh đến đây tiếp tục uỗống rượu…” khoảnh khăc Mục Cảnh Thiên chuẩn bị lên điếng, lúc này trong điện thoại truyền. đến âm thanh nũng nịu của con gái.
Khoảnh khắc này, hai người đều đứng bắt động.
Hạ Tử Hy im lặng, âm thanh nũững nịu nhỏ nhẹ như vậy, dùng đầu gối suy nghĩ cũng biết Mục Cảnh Thiên đang chơi bời chốn nào.
Hạ Tử Hy suy nghĩ trong chốc, lát, sau đó nói: “Xem ra hiện tại Mục tổng đang rất bận rộn; vậy anh cứ tự nhiên nhét Hiện tại cũng đã trễ lắm rôi, tôi có chút buôn ngủ, muôn nghỉ ngơi trước, nếu anh có bắt kỳ chuyện gì thì ngày mai lên công ty nói tiệp vậy!”
vừa dút lời, Hạ Tử Hy không chờ Mục Cảnh Thiên lên tiếng, lập tức cắt ngang điện thoại.
Sau khi cắt ngang điện thoại lúc này Hạ Tử Hy nhìn chăm chú vào điện thoại ngây người trong giây lát. Mục Cảnh Thiên rột cuộc có ý gì khi gọi cho cô vào đêm khuya như vậy?
Không lẽ chỉ vì thể hiện mê lực của bản thân?