Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Li Hôn Đi! Thật Sự Tưởng Tôi Là Con Cóc Ghẻ À?

Bầu trời u ám, mặc dù là mùa xuân nhưng cũng không lạnh thấu xương như mùa đông, tuyết đã trộn lẫn với mưa.

Đúng tám giờ, trại tạm giam thả người đúng giờ.

Sở Vũ Hiên uể oải bước ra khỏi cổng sắt, thứ đập vào mắt là một chiếc Maybach và một chiếc GTR.

Sở Trì Khanh đứng cạnh chiếc Maybach, khóe miệng ngậm điếu thuốc lá, một người tài xế trung niên có sắc mặt lạnh lùng mặc vest thắt cà vạt cầm ô cho ông ta.

Nhìn thấy con trai bước ra, ông ta vội vàng qua đón: “Con trai, chịu khổ rồi.”

Nói rồi ông ta giật lấy chiếc ô lớn màu đen từ tay người tài xế rồi vội giơ qua đầu con trai mình.

"Thoải mái lắm." Sở Vũ Hiên khẽ mỉm cười, liếc nhìn Lão Ngũ và Tiểu Thanh bên cạnh chiếc GTR.

"Sếp Sở"

Bởi vì có Sở Trì Khanh ở đây, Lão Ngũ không dám gọi anh là đại ca.

Tiểu Thanh cầm một chiếc áo khoác nhung dày màu trăng, đi hai ba bước tới gần, tự tay khoác lên người Sở Vũ Hiên, vừa ngượng ngùng vừa đau lòng nói: "Cậu chủ, anh đã phải chịu khổ rồi."

"Sao cô nhóc cô cũng đến đây?" Ánh mắt Sở Vũ Hiên lướt qua đôi bàn tay nhỏ nhän thô ráp của Tiểu Thanh, rơi vào khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng ngượng ngùng: "Tạm giam ba ngày chứ không phải là ngồi tù, không có gì phải khổ cả."

Anh vừa dứt lời, một người khác cách đó không xa đã bước tới, sợ hãi gọi: 'Sếp... sếp Sở..."

Khi mọi người quay lại nhìn, chỉ có Sở Vũ Hiên nhận ra Kim Thư Hàm.

"Sao cô cũng ở đây?" Sở Vũ Hiên cau mày. "Tôi..." Kim Thư Hàm lo lắng bước tới trước, nói: "Tôi đến đồn cảnh sát hỏi, biết hôm nay anh ra ngoài, đúng lúc hôm nay tôi không có tiết nên... đến đón anh."

Sở Vũ Hiên mím môi nói: "Việc đó không liên quan đến cô, trong lòng cô đừng có áp lực."

"Tôi..." Kim Thư Hàm mở miệng, từ "cảm ơn" đã đến cổ họng lại bị nuốt trở vào. Sau khi do dự một lúc, cô ấy đột nhiên ngẩng đầu nói: "Phải rồi, sếp Sở, trường học đã thay đổi hiệu trưởng, hơn ba mươi du học sinh bị kỷ luật đã bị đuổi học, hiệu trưởng mới hiện đang lên mạng phát biểu đó."

Đêm qua Sở Vũ Hiên đã biết chuyện này, là ông cụ đích thân ra lệnh. Hiệu trưởng cũng là do ông cụ đích thân lựa chọn và bổ nhiệm. Đêm qua Sở Trì Khanh đến thăm anh đã thuận miệng nói cho anh biết.

Toàn bộ sự việc cuối cùng cũng kết thúc viên mãn. Sau ba ngày tam giam, anh đã thu được rất nhiều lợi nhuận, không hề lỗ.

"Được rồi, coi như hả lòng hả dạ." Sở Vũ Hiên giả vờ ngạc nhiên mừng rỡ. Đang nói chuyện thì một chiếc Mercedes-Benz G-Class màu đen chậm rãi chạy tới.

Triệu Nhã Nam xuống xe, liếc nhìn Tiểu Thanh đang điều chỉnh cổ áo cho Sở Vũ Hiên, rồi nhìn Kim Thư Hàm đang lúng túng đứng trước mặt Sở Vũ Hiên, vô cảm đi tới: "Cha, Sở..."

Khi nhìn Sở Vũ Hiên, cô dường như không biết nên xưng hô với tên chồng giả trước mặt Sở Trì Khanh như thế nào, nên đơn giản bỏ qua bước này, không nóng không lạnh hỏi: “Không sao chứ?”

Sở Vũ Hiên nhếch môi nói: "Có đồ ăn, có nước uống, có chỗ ở, không tệ... Không phải em đau lòng cho anh đấy chứ?"

Triệu Nhã Nam mím môi không nói gì.

Sở Trì Khanh ho nhẹ, cười nói: “Đi thôi, Vũ Hiên, Nam Nam, theo cha quay về sơn trang một chuyến, ông cụ muốn gặp hai  đứa.

Triệu Nhã Nam: ???

Muốn gặp cô làm gì? Cô không khỏi toát mồ hôi lạnh khi nhớ lại cảnh ông cụ đánh hai cha con này.

Sở Vũ Hiên biết mình sẽ không thể thoát khỏi kiếp nạn này, dù sao cũng chỉ nhận mấy cây gậy, không đau không ngứa, vậy là trầm giọng đáp: “Đi thôi, chết sớm đầu thai sớm."

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!