Ngồi trên sô pha thư giấn một lúc lâu, tâm trạng của Triệu Nhã Nam cuối cùng cũng ổn định lại.
Sau khi uống một ngụm nước do cô giúp việc đưa, cô cầm túi lên định về nhà.
Cô giúp việc vội vàng khuyên can: "Mợ chủ, cô..."
"Đừng gọi tôi như vậy!"
Triệu Nhã Nam ngắt lời cô giúp việc và kiên quyết bước ra cửa.
Mới vừa đi đến cửa, Sở Trì Khanh đúng lúc vén rèm đi vào.
"Nam Nam, con thế này... thẵng nhóc kia bắt nạt con sao?"
Triệu Nhã Nam hít mũi, khuôn mặt lạnh nghiêm lại, nói: "Chú Trì Khanh, con muốn về nhà..."
Sở Trì Khanh mím môi nói: "Đang là ngày Tết, giờ còn muộn như vậy, về nhà làm gì? Nào, nào, nói chuyện với cha một lát."
"Không, con thực sự muốn về nhà." Triệu Nhã Nam bướng. bỉnh nói.
"Con bé này..." Sở Trì Khanh cau mày, liếc nhìn cô giúp việc đứng sau lưng Tì Nhã Nam, nói: "Cô ra ngoài trước đi."
Sau đó, ông ta đẩy con dâu vào phòng khách: “Con dâu à, cha biết con đã chịu nhiều oan ức rồi, nào, con đừng lo lắng, cha có chuyện muốn nói với con.”
Nể mặt Sở Trì Khanh, Triệu Nhã Nam đương nhiên không dám phản bác lại quá nhiều.
Hai người ngồi trên sô pha, Sở Trì Khanh mở miệng trước: "Con dâu à, con thật sự chán ghét Vũ Hiên như vậy sao?"
Triệu Nhã Nam nhếch môi, không đáp lại.
Không phải là chỉ chán ghét mà cô còn có cả suy nghĩ muốn giết chết anh.
"Ôi... Con đó, con bị thằng bé đó lừa rồi, thăng bé đó cố ý khiến con chán ghét nó đấy."
Triệu Nhã Nam nhíu mày, nhìn ông ta với vẻ nghi hoặc khó hiểu.
Sở Trì Khanh nghiêm túc nói: “Con không biết đâu, thật ra khi còn nhỏ Vũ Hiên cũng khá vất vả, theo mẹ đến năm sáu tuổi thì được cha đưa về, sống ở Sở Môn với tư cách một đứa con ngoài giá thú, nhìn bề ngoài như là người một nhà, nhưng thực ra nó giống như một người ngoài ăn nhờ ở đậu nhà người khác."
Triệu Nhã Nam bối rối khi nghe xong điều này.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!