Trân Hồng im lặng một lúc, sau đó chống hai tay lên boong thuyền, cố gắng đứng dậy, thở hổn hển mấy cái, nhớ lại chuyện trước đây: “Buổi tối hôm đó mẹ của cậu tăng ca đến khuya, tôi mới đưa mẹ của cậu về nhà, lúc đi ngang qua bến tàu Nam Loan... Chính là ở chỗ này, đột ngột bị một chiếc xe bắt dừng lại, lúc đó lại có một chiếc xe khác đến đâm vào chúng tôi, khiến xe của chúng tôi bị lật. Lúc đó đầu óc tôi mơ màng, nhìn thấy bốn năm người bao vây, sau đó kéo tôi và mẹ của cậu xuống xe...
“Tôi bị người ta chĩa súng vào đầu, ôm đầu ngồi xổm dưới đất, còn mẹ của cậu bị họ dẫn lên một chiếc du thuyền... Lúc đó cách quá xa, tôi không nghe rõ họ nói gì, chỉ láng máng nghe thấy trên chiếc du thuyền có người đàn ông nói giao dịch gì đó, bắt mẹ của cậu giao đồ ra, người đàn ông đó có thể cho rất nhiều tiền.”
“Người đó có dáng vẻ như thế nào?” Sở Vũ Hiên cau mày hỏi: “Người đó muốn lấy thứ gì?”
Trần Hồng lắc đầu đáp: “Lúc đó trời quá tối, tôi không thấy rõ, nhưng nghe giọng nói hẳn là một người đàn ông khoảng năm mươi tuổi, tôi cũng không biết thứ ông ta muốn là thứ gì..."
Sở Vũ Hiên suy nghĩ một lát rồi nói: “Nói tiếp đi, sau đó thế nào?”
Mặc dù thời gian đã trôi qua nhiều năm nhưng Trần Hồng vẫn rất sợ hãi: “Mẹ của cậu không đồng ý giao dịch, người đàn ông đó liền vẫy tay với chiếc xe Audi ép chúng tôi dừng xe kia. Sau đó một tên côn đồ mở cốp xe ra, lấy một chiếc vali ra, bên trong toàn là đô la Mỹ và cả vàng miếng!”
“Nhưng mẹ của cậu vẫn không dao động, còn chửi ầm lên với ông ta. Sau đó bọn chúng liền đánh mẹ của cậu... Bọn chúng đánh ba bốn phút, khiến mẹ của cậu không thể đứng dậy được, sau đó người đàn ông đó bèn bảo đàn em của mình giết tôi, còn nói sẽ bắt cóc cậu...”
Sở Vũ Hiên bất giác siết chặt nắm đấm, đôi mắt ẩm ướt: “Anh chạy thoát bằng cách nào?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!