Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Lên Nhầm Xe Hoa Cưới Chồng Như Ý - Tô Yên - Sở Hướng Nam

Sau khi Hải Vân chết, đã giao Tô Duy cho Lệ Uyển, rồi không lâu sau đó, cơ thể của Lệ Uyển cũng không ổn. 

Thượng Quan Ân đã tìm được bà ấy, bác sĩ lúc đó đã chẩn đoán sai, Lệ Uyển vẫn chưa chết, Thương Quan Ân giấu diếm, mang Lệ Uyển đi, và một lần nữa, hai người đã mai danh ẩn tích sống ở thị trấn nhỏ này. 

Khách sạn nơi Tô Yên là do Lệ Uyển và Thương Quan Ân mở, hiện Luis đang quản lý nó. 

Thương Quan Ân không chết. Sau khi Hải Vân qua đời, ông ta đã cho người tung tin giả, cộng với cảm giác tồn tại của ông ta cũng khá mờ nhạt, nếu thời gian lâu dài, những người khác cũng thật sự nghĩ rằng ông ta đã chết rồi. 

Sau khi Tô Yên nghe xong, vẫn nói lại câu đó: “Tại sao mẹ lại không quay lại tìm con? Đã nhiều năm như vậy rồi? Tại sao mẹ lại không quay lại thăm con gái của mình?” 

Đây là điều Tổ Yên quan tâm nhất. 

Lệ Uyển yên lặng, bởi vì bất kỳ cái cớ nào cũng không thể thành được. 

Tô Yên cứ nhìn chằm chằm bà ấy như vậy, nhất định muốn có được một câu trả lời. 

sự bướng bỉnh trong mắt cô, Lệ Uyển đã quá quen thuộc với nó rồi, khi bà ấy còn trẻ, bà ấy cũng giống như Tô Yên. 

“Tiểu Yên, là mẹ có lỗi với con. Mẹ nghĩ rằng con đã hiểu chuyện rồi, hơn nữa Tô Đình Nghiêm cũng đã hứa với mẹ rằng ông ta sẽ chăm sóc tốt cho con. Mẹ muốn sống vì mình 

một lần, mẹ nghĩ..” Lệ Uyển nói đến đây, bà ấy đã không thể tiếp tục nói được nữa, rồi hỏi: “Những năm qua con sống có tốt không?” 

Tô Yên hiểu rằng cô không phải là tất cả đối với mẹ, cô không thể là hòn đá cản đường trong cuộc đời của mẹ. 

Vào thời khắc đó, Tô Yên chưa bao giờ cảm thấy bản thân mình đáng buồn đến như vậy. 

Mẹ cô vẫn còn sống trên cõi đời này, nhưng bà lại nhẫn tâm suốt mười tám năm không quay về nhìn cô lấy một lần. 

Tô Yên rũ mắt xuống, khóe miệng giật giật, cô không nói với mẹ cô những năm đó cô sống chẳng vui vẻ gì, cô chỉ cố gắng nặng ra một nụ cười, rồi nói: “Con đã kết hôn rồi, chồng con yêu con, con còn có bốn đứa nhóc. Bọn nhỏ cũng rất dễ thương, mẹ vợ cũng xem con như con gái ruột. Bà ấy đang chuẩn bị lễ cưới cho tụi con, ngày 6 tháng 6, tụi con sẽ tổ chức hôn lễ bù.” 

Khi Tô Yên nói đến cuối, cô rất muốn hỏi một câu: “Mẹ, mẹ có đến không?” Lời đã lên tới cổ họng, nhưng cô vẫn nuốt xuống. 

Cô không mời, chỉ đứng dậy nói: “Đồng chí Tần biết mẹ đã mất, ông ấy bỏ mặc Địa Sát, ngày nào cũng canh giữ bia mộ cho mẹ, hòm gỗ lim mẹ để lại, những món đồ trong đó con cũng đã đưa cho đồng chí Tân rồi.” 

“Tân Chấn Lâm ông ấy.” Lệ Uyển kinh ngạc không nói nên lời, nước mắt lưng tròng: “Mẹ cứ tưởng là ông ấy, ông ấy.” 

Lệ Uyển luôn nghĩ rằng Tần Chấn Lâm đã yêu người khác rồi. 

Vẻ mặt Tô Yên lạnh nhạt, đẩy cửa ra nói: “Con đi đây.” 

“Tiểu Yên!” Lệ Uyển vội vàng đứng dậy gọi to một tiếng, bà ấy biết Tô Yên đang oán trách mình: “Tiểu Yên, con có thể tha thứ cho mẹ không?” 

Tô Yên đang quay lưng lại với Lệ Uyển, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: “Trong ấn tượng của con, mẹ là người dịu dàng và rất yêu thương con.” 

Bỏ lại những lời đó, Tô Yên bước ra ngoài. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!